Tri Bản, Hà Tĩnh - Hằng năm cứ sau mỗi trận lũ bà con nơi xóm Sơn Thuỷ (xóm12, xã Hoà Hải – Hương Khê – Hà Tĩnh) lại bị ngăn cách với thế giới bên ngoài. Dòng sông của nỗi nhớ chỉ được nối liền bằng “mấy nhịp cầu tre”. Những nhịp cầu nỗi nhớ ấy không bao giờ chịu được sức mạnh của “thuỷ triều”.

Xin xem hình

Năm nay cũng không ngoại lệ. Từ sau hai trận lũ tháng mười, bà con nơi đây phải chèo thuyền, lội suối để sang “đất liền”. Nhìn cảnh các em học sinh đi học, quần dài trên vai lội sông mới thấy được cái khổ của miền sông nước. Những ngày nắng ấm, lội sông là một thú vui, những ngày mưa lạnh lại là một nỗi khổ khôn xiết. Những em nhỏ lại có một thú vui riêng, được bố mẹ cõng qua sông???

Nhìn thấy cảnh vất vả với sông nước, Linh mục Phaolô Nguyễn Văn Châu dòng Chúa Cứu Thế, trong một chuyến làm việc bác ái, cùng với nhóm VC (ve chai), do ngài làm trưởng đoàn, đã có ý tưởng làm cầu phao, và ngài đã “thổi” vào ý tưởng đó 30 triệu đồng. Chiếc cầu phao dài 65m rộng 1,2m (mặt cầu) được hình thành từ đó.

Sau một thời gian thi công, mấy cha con chúng tôi vừa xin thêm tài trợ vừa nghĩ ra cách làm, đến nay đã hoàn thành được tác phẩm của mình.

Chiếc cầu phao, tuy kinh phí không phải quá lớn so với một chiếc cầu qua sông, chỉ với 55 triệu đồng, nhưng so với mười bốn hộ gia đình nơi Sơn Thuỷ hữu tình này quả là quá sức với họ.

Cầu phao nối hai bờ nỗi nhớ được khánh thành khi mọi người đang nô nức chuẩn bị mừng Lễ Giáng Sinh. Năm nay, bà con Sơn Thuỷ mừng Lễ Giáng Sinh với niềm vui mới: đi dự lễ không phải lội nước trong lạnh giá. Để có niềm vui, niềm hạnh phúc như hôm nay, chúng con xin ghi ân Cha Phaolô, nhóm VC và quý vị ân nhân đã giúp đỡ cha con chúng con hoàn thành “công trình ngàn năm” này. Xin Chúa trả công bội hậu cho Cha cùng quý vị.