Ơn Ta đủ cho con (2Cr 12,9)

Viết nhân ngày lễ giỗ một năm của Đức Ông Phêrô Nguyễn Văn Tài ( 21/04/2015 – 21/04/2016)

Có lần một người bạn ở Đan Mạch đã nói chuyện với tôi trên Face Book và cho biết là cô ta đã nghe mục Phút Cầu Nguyện trên Đài Phát Thanh Chân Lý Á Châu do tôi phụ trách. Cô ta nhận xét là: “ Giọng đọc của bạn ngọt ngào, hấp dẫn. Mình đã nghe lại nhiều lần. Chưa hết, mình còn kêu gọi hết nhóm ca đoàn ở xứ này nghe nữa, vì giọng đọc của bạn tự nhiên, rõ ràng và dễ hiểu nên nhiều người rất thích” . Chúa ơi ! Thật vậy sao ? Tôi sung sướng tột cùng, bởi lẽ đây là điều mà tôi ước mong và cố gắng trao dồi từ ngày bước chân vào làm việc cho Ban Việt Ngữ Đài Phát Thanh Chân Lý Á Châu này …

Còn nhớ thời gian đầu vào việc, sau khi trình bài viết của mình cho Đức Ông Tài xem, Ngài nói : “ Chị đi thu âm đi”. Tôi ấp úng hỏi lại Đức Ông lần nữa : “ Dạaaaa.. sao ạ ? Là con thu âm ? Nhưng giọng đọc của con không hay, làm sao ??? ” . Tôi cố gắng giải thích thêm: “ Thưa với ĐÔ là ở giáo xứ, con rất hay đi đọc kinh cho các đám tang, đám liệm tại các gia đình, cơ mà cái vé đọc sách thánh ở những nơi đó còn còn chưa có. Bây giờ làm sao con tự tin mà cho thính giả nghe cái giọng miền Trung khô cứng của con được ?” .

Đức Ông từ tốn đáp : “ Để hoàn thành một chuyên mục cho chương trình phát thanh, mỗi nhân viên vừa là biên tập viên, phát thanh viên và kiêm luôn kỹ thuật viên. Ai cũng thế cả. Trước dở, sau hay, chị cứ cố gắng, không sao cả.” Thấy tôi vẫn còn do dự, Ngài nói tiếp :

“ Giọng đọc thì chị có thể rèn luyện dần theo thời gian. Tuy nhiên có điều này chị phải luôn ghi nhớ. Thứ nhất : Phải xác tín điều mình đang đọc. Tức là chị phải TIN điều mình đang nói với mọi người. Chị có TIN thì chị mới truyền niềm tin ấy đến với thính giả. Thứ hai : Chị hãy tưởng tượng như chị đang nói chuyện với cha má ( ĐÔ gọi ông bà cố là cha má ) của mình vậy. Mình nói chuyện với cha má thì không có gì phải e sợ, rất tự nhiên, rất thân tình, phải không nào ? Và quan trọng là nếu chị cảm thấy là cha má của chị hiểu điều chị nói thì thính giả sẽ hiểu. Do vậy, không có gì phải ngại cả, nói chuyện với cha má thì tại sao lại ngại ?” .

Những lời động viên và khích lệ chân thành cùng với những kinh nghiệm đơn sơ nhưng rất thiết thực và quý báu mà Đức Ông Phêrô chia sẻ đã như kim chỉ nam hướng dẫn tôi làm việc suốt hơn 7 năm qua, để đến ngày hôm nay tôi có một giọng đọc dễ nghe hơn. Quả thật, trong khi tôi đang phân vân trong định hướng của mình thì lời động viên với lòng yêu thương của Đức Ông đã khơi gợi cho tôi sự tự tin, là động lực giúp tôi nuôi dưỡng ý chí tiến thủ trong công việc mới. Tôi viết những lời này cũng là để dâng lời cám ơn Đức Ông Phêrô – Người đã giúp tôi có sự tự tin, động viên tôi lúc tôi chập chững vào nghề. Ngài đã chấp nhận khả năng hạn chế lúc ban đầu với lòng bao dung và tận tâm dạy dỗ để việc phục vụ thính giả nghe Đài của tôi ngày càng tốt hơn. Giờ thì Ngài không còn hiện diện trên thế gian nhưng một trong những bài học Ngài để lại cho tôi qua thời gian làm việc với Ngài đó là hãy dành cho những người anh em của mình những lời động viên và khích lệ chân thành, vì điều ấy như một nguồn sức mạnh thần kỳ mang lại những biến đổi kỳ diệu và mang lại thành công trong công việc cũng như cuộc đời của họ.

Chúa chọn ai đó là quyền của Ngài và tuyệt đối không phải vì người đó có tài năng đặc biệt. Điều này đã được thể hiện rất rõ trong Kinh Thánh khi Chúa chọn 12 thánh tông đồ mà đa số các vị là dân chài lưới và nhất là chọn Phêrô-người không có “ mảnh bằng lận lưng” làm đầu Hội Thánh. Tôi muốn xác tín lại điều này, điều mà nay tôi đã trãi nghiệm rất rõ ràng trong đời sống đức tin của mình. Việc Chúa chọn tôi làm việc truyền giáo tại Đài Phát Thanh Chân Lý Á Châu quả là một ân ban của Ngài. Tôi không thực sự có đầy đủ các tố chất để trở thành người làm việc ở Đài Phát Thanh, vì một trong những đòi hỏi mà người làm việc ở đây phải có đó là giọng đọc tốt và hay, mà tôi thì không. Thế mà Chúa vẫn chọn. Tôi lúng túng. Tôi đầy tự ti . Thế nhưng Chúa có cách cho công việc của Ngài. Và Đức Ông Tài cùng các đồng nghiệp của tôi chính là cái máng mà qua đó Chúa thông ban cho tôi những kinh nghiệm, những cách thức và nhất là sự tin tưởng, khích lệ với một tâm hồn đầy thiện chí giúp tôi ngày càng hoàn thiện khả năng của mình.

“ Ơn Ta đủ cho con” . Vâng lạy Chúa, con tin. Tự đáy lòng con, con xác tín rõ điều này. Con cảm nhân những gì Ngài đã và đang quan phòng cách yêu thương trên đời sống của con. Xin Chúa thứ tha vì những lần con kiêu hãnh nghĩ rằng những gì mình đạt được trong cuộc sống là do tài năng của mình. Thật là một sai lầm đáng xấu hổ. Qua những biến cố của cuộc sống Ngài đã cho con hiểu rằng con đừng e ngại trong việc dấn thân phục vụ vì khả năng của mình yếu kém vì rằng “ Ơn Cha đủ cho con” . Và cũng xin Chúa cho chúng con biết dùng lời nói của mình nâng đỡ nhiều phận người, làm cho cuộc đời của họ có những chuyển biến tích cực, có giá trị và ý nghĩa như chính bản thân con cũng đã nhận được nguồn trợ lực lớn lao trong công việc qua sự chấp nhận và khích lệ đầy bao dung của Đức Ông Phêrô về khả năng của mình. Amen.

Điền Phương Thảo