Ở đâu có đau khổ, ở đó có bàn tay xoa dịu của các bà Sơ. Chúng ta đã chứng kiến các Sơ VN âm thầm chăm sóc trẻ mồ côi, người phong cùi và những kẻ bần cùng trong xã hội. Sau 75, có nhiều Sơ ở Bình Tuy đã đi tìm xương lính VNCH mà chôn cất lại cho tử tế. Trong cuộc chiến Libya vừa qua, các Sơ dòng Phanxicô và các y tá người Phi Luật Tân đã ở lại giữa cơn binh lửa để cứu giúp thương bệnh binh trong khi mọi người khác kể cả những bác sĩ người bản xứ bỏ chạy.

Thế thì các Sơ bên Hoa Kỳ có một cuộc sống an nhàn hơn chăng?

Xin hãy đọc phóng sự của Joseph J. Kolb của Catholic News Service sau đây:


Chiếc xe nhỏ làm tung lên một đám bụi khi di chuyển chậm chạp dọc theo hàng rào kẽm gai cao 18-foot (5.5m), chiếc xe không khỏi lọt vào tầm ống nhòm của các nhân viên biên phòng Mỹ đang ngồi quan sát trên một chiếc xe SUV mầu xanh trắng.

Khi chiếc xe dừng lại và hai người phụ nữ xuống xe, người lính biên phòng chợt nghĩ có thể một đám buôn lậu nào đó sẽ xuất hiện và ném thuốc phiện qua hàng rào cho chiếc xe. Nhưng không phải như vậy, hai người phụ nữ bắt đầu ném đồ về phía Mexico.

Hai người phụ nữ đó là các nữ tu của dòng truyền giáo Phanxicô Mẹ Maria (Franciscan Missionaries of Mary,) thỉnh thoảng họ đi tới hàng rào biên giới và ném qua bất cứ những gì họ xin được cho các gia đình nghèo khó của Puerta de Anapra, một trong những vùng ngoại ô nghèo nhất và bạo lực nhất của Ciudad Juarez.

"Các anh lính biên phòng có vẻ cho chúng tôi biết rằng họ OK việc chúng tôi tới đây, nhưng chỉ trong chốc lát mà thôi," theo lời vị nữ tu lớn tuổi có tên là Marie. Nơi đây là ngã ba biên giới giữa Texas, New Mexico và Mexico. Người đồng hành với Sơ Marie là Sơ Karen, cả hai Sơ đều yêu cầu tên họ của họ không được tiết lộ.

"Thật là tôi nghiệp, họ rất nghèo," Sơ Marie nói. "Nó làm cho tim tôi muốn vỡ ra khi nhìn thấy họ phải sống như thế này và sống trong lo sợ."

Sự xuất hiện diện của các Sơ đã thu hút gần 20 người từ các ngõ hẻm bẩn thỉu đầy rác rưởi, họ vội vã chạy tới hàng rào để nhận quà.

Những em bé ép mặt vào hàng rào, Sơ Karen đút những sợi kẹo cam thảo (licorice) qua mắt cá của hàng rào vào các bàn tay nhỏ bé.

"Này, có bao nhiêu em ở bên ấy? các em phải chia cho nhau nghe" Sơ Marie nói với một cậu bé khoảng 12 tuổi, đồng thời vẫn giữ đôi mắt quan sát sít sao để đảm bảo rằng tất cả mọi người bên hàng rào nhận được một cái gì đó,

Thằng bé nhìn Sơ Marie, nó hiểu rằng nhờ có hàng rào ngăn cách, nó không cần phải nghe lời, nhưng nó nhìn vào đám đông và thấy một đứa bé khác không có kẹo và nó đã chia phần dư của nó.

Sơ Marie đã bắt đầu những cuộc 'tập kích biên giới' một cách định kỳ từ 5 năm qua, đó là sau khi Sơ tham dự một Thánh Lễ biên giới tổ chức hàng năm vào đầu tháng mười và những người tham dự cùng đối mặt vào nhau từ hai bên hàng rào ngăn cách.

"Họ đến hàng rào và cho chúng tôi biết họ cần 'đồ' một cách tuyệt vọng, " Sơ Marie nói.

Sơ không nói rõ "Những món đồ" là gì nhưng cảnh nghèo đói của các cư dân sống tại Anapra là hiển nhiên. Sơ Marie và người phụ giúp sẽ chất quần áo, giày dép, đồ chơi và chăn mền lên xe và lái xe đến hàng rào.

"Mỗi khi chúng tôi đến thì mọi người sẽ xuất hiện, và chúng tôi ném đồ qua hàng rào," Sơ Marie cho biết. "Thật là buồn, những người này sống trong các ổ chuột, họ không có gì cả."

Theo một nhân viên tuần tra biên giới, đang theo dõi hoạt động của các Sơ, thì việc làm của các Sơ là rất nguy hiểm. Người lính từ chối không cho biết tên - rất ít người đồng ý cho biết tên ở vùng biên giới này - anh cho biết bạo lực ở khu vực đang gia tăng, không chỉ với người dân ở bên Mexico, nhưng còn nhắm vào các nhân viên tuần tra biên giới. Anh chỉ vào chiếc xe tuần tra của mình, tất cả cửa xe đều có bọc vỉ sắt và rào cản.

"Họ thường xuyên ném đá vào chúng tôi và mới đây họ bắt đầu ném chó và mèo qua hàng rào lên xe của chúng tôi."

Một phụ nữ đi với một đàn con tới gặp các Sơ, cô tên là Brenda Alicia, 31 tuổi. Cô chỉ cho thấy căn nhà của cô, một căn ổ chuột nằm bên hàng rào, tiếp giáp với một bức tường vẽ đầy hình nguệch ngoạc băng đảng (graffiti). Cô Brenda Alicia cho biết có ba người con, 13, 12 tuổi và 3 tháng. Hai đứa lớn đang đi theo cô, đang nhai những sợi dây kẹo cam thảo vừa nhận được.

"Tôi thích các Sơ đến đây, chúng tôi cần nhiều đồ, nhất là bây giờ trời bắt đầu trở lạnh."

Người dân nghèo ở Puerta de Anapra sống chỉ cách một sòng bạc lớn ở Sunland Park, NM một đoạn đường ngắn, nơi đó có trường đua và công viên giải trí - rõ ràng là những xa xỉ mà Brenda Alicia và các con của cô sẽ không bao giờ dám mơ tưởng.

"Ở đây ngày càng tồi tệ, có nhiều vụ bắn giết hơn trước", Brenda Alicia nói.

Cô ta sợ rằng đứa con trai lớn của cô có thể sẽ bị lôi kéo vào băng đảng tội ác để kiếm tiền dễ dàng.

Các Sơ Marie và Karen hiểu biết họ phải đối mặt với hiểm nguy khi họ đến khu vực này.

"Tôi đến đây không hề sợ hãi," Sơ Marie nói.

Công việc của họ diễn ra dưới những con mắt thận trọng của lính tuần tra biên giới, họ ngầm cho phép một cách miễn cưỡng.

Sau khi cốp xe đã trống rỗng, hai Sơ bắt đầu phát tràng hạt mân côi màu xanh, và được hoan hỉ tiếp nhận giống như những trẻ em háo hức nhận kẹo cam thảo. Khi số 'tiếp liệu' giảm xuống thấp, một anh lính tuần tra biên giới có dáng người lực lưỡng tới gần các Sơ.

"Thưa Sơ, chúng tôi vừa nghe một số băng đảng đang tụ tập ở mạn trên của hàng rào, chúng tôi không muốn chúng mò tới đây mà ăn cướp những đồ mới phát cho dân", anh cho biết.

Rất thường, các băng đảng tra khảo người dân và cướp đi những gì mới phát cho họ.

Sơ Marie nói: "OK, cảm ơn anh."

Anh lính lánh ra xa để cho các Sơ nói lời tạm biệt, nhưng anh vội trở lại ngay một phút sau đó với sự cấp bách sau khi nhận được một tin tức từ máy phát.

"Các Sơ cần phải rời khỏi đây ngay, vì chúng bắt đầu ném đá vào lính của chúng tôi và chúng tôi không muốn các Sơ bị vạ lây."

"Tốt hơn là chúng tôi phải đi ngay bây giờ, cảm ơn anh và xin Chúa chúc lành cho anh", Sơ Marie nói với người lính, tặng cho anh một cái bắt tay nồng nhiệt.