(Chúa Nhật Thứ V Mùa Phục Sinh - Năm A)

Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Lòng các con đừng xao xuyến. Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở, nếu không, Thầy đã nói với các con rồi; Thầy đi để dọn chỗ cho các con. Và khi Thầy đã ra đi và dọn chỗ cho các con rồi, Thầy sẽ trở lại đem các con đi với Thầy, để Thầy ở đâu thì các con cũng ở đó”. (Ga 14, 1-12).

Đó là lời hứa mà Chúa Giêsu đã nói với các môn đệ của Ngài, là Ngài sẽ trở về Nhà Cha trên Trời để dọn Chỗ Ở cho các môn đệ của Ngài; vì Nhà Cha của Ngài trên trời còn có rất nhiều chỗ ở. Chúng ta thử tưởng tượng mà xem nhà cửa của một người giầu có nhất trên trần gian thì cũng bằng một cái lâu đài thôi chứ mấy; hoặc có giầu lắm nữa thì mỗi một nước cho là ông có một lâu đài đi, nhưng điều này chúng ta chưa thấy ai có được như thế!. Nhưng rồi sự giầu có ấy thường cho chúng ta cái nhìn nơi người giầu có ấy thật rỗng tuếch trong tâm hồn và trong con người của họ. Họ càng giầu có bao nhiêu thì cuộc sống của họ như là nấm mồ lạnh lẽo; bởi cuộc đời và cuộc sống của họ như cái nấm mồ lạnh lẽo, cho nên họ hay tìm đến cái chết để chấm dứt cái cảm giác lạnh lùng của từng ngày sống của họ.

Người giầu có thường hay có tánh kiêu ngạo, mà ai có tánh kiêu ngạo thì hoàn toàn không có Chúa ngự trị trong lòng của họ; vì họ tin rằng chính tài năng của họ đã làm cho họ nên giầu có. Vâng, thưa thật phải và thật đúng như thế! Vì ông hay bà có làm ăn lương thiện đâu mà không giầu có như vậy! Làm ăn lương thiện thì cũng có của dư của để nhưng không gọi là giầu xụ. Giầu có quá thường là làm ăn mánh mung, buôn lậu, hốt của người ta làm thành của mình. Người giầu nhất thường làm ăn dính líu với tội ác là buôn thuốc phiện, cần xa, ma túy, và những thứ quốc cấm. Không buôn người thì cũng buôn những thứ mà chẳng những quốc cấm mà ngay cả dám cả gan qua mặt Chúa Trời. Họ giầu cái kiểu mà ngay cả chính họ biết là họ chẳng có lương tâm của một con người. Giầu mà giết chết anh chị em mình. Giầu mà lương tâm như một con thú. Giầu mà chi để đánh đổi cả linh hồn của mình cho ma quỷ. Giầu mà biết rằng cuộc sống hiện tại của mình chỉ là tạm bợ và những gì trước mắt cũng chỉ là tạm bợ. Hạnh phúc ra làm sao được mà ngay cả bản thân của mình cũng chẳng cảm thấy hạnh phúc. Hạnh phúc gì khi mà mình phải mượn gái, rượu, hút cần xa, và chích choác, để gây những cảm giác giả tạo như đang được sống trong thiên thai hay trong tiên cảnh?. Đầu óc lúc đục lúc mờ như nước gạo. Mắt thì đỏ au như mắt ma mắt quỷ. Thân xác thì tả tơi, người không ra người, mà ngợm cũng không ra ngợm. Nhìn kiếng soi lấy mình thì thật con người phản ảnh trong gương kia, không giống người cũng không đáng sống thật!!!?.

Còn những con người có Chúa ngự trong lòng thì họ sống hằng ngày như thế nào? Có phải rất khác xa với những con người giầu có bệnh hoạn ở trên hay không?. Thưa đó là lẽ đương nhiên và phải tin làm vậy vì Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Lòng các con đừng xao xuyến. Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở, nếu không, Thầy đã nói với các con rồi; Thầy đi để dọn chỗ cho các con. Và khi Thầy đã ra đi và dọn chỗ cho các con rồi, Thầy sẽ trở lại đem các con đi với Thầy, để Thầy ở đâu thì các con cũng ở đó”. Khi chúng ta sống với Chúa và có Chúa ngự trị trong lòng của chúng ta thì cuộc sống bần hèn và có nghèo khổ ở phần xác thật, nhưng Chúa vẫn luôn ban cho chúng ta hằng ngày dùng đủ, và những thứ thật cần thiết cho linh hồn đời đời của chúng ta. Ngài không bao giờ để chúng ta phải đói nếu như chúng ta không đòi hỏi quá đáng và giả như nếu vì lý do gì đó, thì Ngài sẽ ban cho chúng ta sức mạnh là Thánh Thần mà chịu đựng được tất cả những khó khăn trong cuộc sống. Ý Chúa luôn là căn bản trong cuộc đời của chúng ta. Vì chúng ta sống theo ý riêng của chúng ta nên mới gặp những rắc rối trong cuộc đời, rồi lại đổ thừa cho Chúa??.

Chúa đâu có bảo chúng ta phải vay mượn ai mà làm ăn quá với sức của mình? Chúa đâu có bảo mình phải tham lam để phải chết trong nợ trong nần? Chúa đâu có bảo mình phải chơi vé số để Chúa cho mình trúng, vì ngay cả tin vào trúng vé số đã là chuyện tin nhảm nhí và phạm luật với Chúa rồi!?. Chúa nào ban phép lành cho chúng ta như thế?. Chúa chỉ ban phép lành cho chúng ta khi chúng làm ăn đàng hoàng, có nghĩa là dùng hai bàn tay và khối óc ngay lành Chúa ban chúng ta, như chính Chúa và các tông đồ của Ngài ngày xưa. Ngài thì sinh sống bằng cái nghề thợ mộc do dưỡng phụ của Ngài là Thánh Giuse dậy lại cho Ngài. Còn các tông đồ Ngài thì sinh sống bằng nghề đánh cá. Mà có ai nghèo đói đâu? Đi thả lưới thì có hôm có nhiều cá có hôm không, nhưng hình như chẳng ai đói không có cơm ăn cả! Hiện tượng tham lam thường cho con người chúng ta nhìn nhận rằng chính cái tham lam của mình, đã làm cho mình không còn một đồng xu dính túi mà lại càng thêm mang nợ gấp trăm.

Hy vọng vào Lời Chúa dậy chúng ta ngày hôm nay, sẽ là sự củng cố thêm niềm tin cậy của chúng ta, vào Chúa nhiều hơn nữa!. Sở dĩ vì lòng chúng ta luôn sống tham lam bất chính, nên Chúa Giêsu mới dậy chúng ta chớ nên xao xuyến, và luôn tin cậy ở Ngài. Có nghĩa cuộc đời của chúng ta phải luôn có Chúa, ngay cả khi Chúa về Trời với Cha của Ngài. Đó là lẽ đương nhiên vì Ngài từ Trời mà xuống; xong bổn phận thì Ngài về Trời sống cùng với Cha của Ngài. Nhưng chuyện về Trời của Chúa Giêsu đây, vì thương yêu các tông đồ của Ngài mà hứa, cùng củng cố niềm tin, với các môn đệ rằng Ngài sẽ về Trời và Dọn chỗ ở cho các ngài; vì “Nhà của Cha Thầy còn có rất nhiều chỗ ở”. Lời hứa của Chúa Giêsu nói với các môn đệ yêu dấu của Ngài, cũng là lời hứa rất dấu yêu dành cho những con cái luôn sống trong giới luật yêu thương của Chúa, là tất cả chúng ta đây. Nước Trời thì rất gần cho những ai sống trong giới luật yêu thương của Chúa, nhưng cũng là con đường xa thăm thẳm cho những ai đang sống trong tham lam và tội lỗi.

Con đường về Trời, thật là do chúng ta phải chọn lấy khi còn ở trần gian này!. Vì ai cũng hiểu Chúa là Đường, là sự Sống, và là Sự Thật; ai tin vào Ngài sẽ có Sự Sống muôn đời. Chỉ có những ai cố tình hay cố chấp để chọn cuộc sống không ngay lành mới phải sống xa Chúa và xa Thiên Đàng mà thôi! Chứ Đường lên Trời cũng dễ lắm thưa anh chị em vì Đường Đi có Chúa tuy nay chưa phải là Thiên Đàng thật nhưng đó là những bước thang thật vững chắc cho những ai biết bước theo chân Chúa. Amen.