Đàng Thánh Giá “Thiên Chúa là Lòng Thương Xót” do Đức Thánh Cha Phanxicô chủ sự tại hí trường Côlôsêô
Bài Suy Niệm của Đức Hồng Y Gualtiero Bassetti Tổng Giám Mục Perugia
Bản dịch Việt Ngữ của J.B. Đặng Minh An


Chặng thứ Mười Một
Chúa Giêsu chịu đóng đinh


X. Chúng con kính lạy và ngợi khen Chúa Giêsu
Đ. Vì Chúa đã dùng rất Thánh Giá mà chuộc tội cho thiên hạ

Phúc Âm theo Thánh Luca (23: 39-43)

Một trong hai tên gian phi bị treo trên thập giá cũng nhục mạ Người: “Ông không phải là Đấng Kitô sao? Hãy tự cứu mình đi, và cứu cả chúng tôi với!” Nhưng tên kia mắng nó: “Mày đang chịu chung một hình phạt, vậy mà cả Thiên Chúa, mày cũng không biết sợ! Chúng ta chịu như thế này là đích đáng, vì xứng với việc đã làm. Chứ ông này đâu có làm điều gì trái!” Rồi anh ta thưa với Đức Giê-su: “Ông Giêsu ơi, khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi!” Và Người nói với anh ta: “Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng.”

Chúa Giêsu đang trên thập tự giá, “cây đáng yêu và chói lọi”, “là giường tân hôn, ngai vàng và bàn thờ” (Bài Ca Phụng vụ Nầy là Ngọn Cờ Thánh Giá). Từ những đỉnh cao của ngai vàng này, tâm điểm của toàn bộ vũ trụ (x Jn 12:32), Chúa Giêsu tha thứ cho những kẻ bắt bớ mình “bởi chúng không biết việc chúng làm” (Lc 23:24). Trên thập giá của Chúa Kitô, “khí cụ của ơn cứu chuộc chúng ta” (Nầy là Ngọn Cờ Thánh Giá)), sáng chói một đấng toàn năng mạc khải chính mình, một đấng thượng trí nhưng tự hạ mình đến mức điên rồ, một tình yêu trong đó trao ban chính mình trong sự hy sinh.

Ở hai bên của Chúa Giêsu là hai tên gian phi, có thể là những kẻ đã giết người. Hai tên tội phạm này nói ra hết tận cùng con tim của mỗi người chúng ta bởi vì họ tiêu biểu cho hai cách khác nhau trên cây thập tự: một là nguyền rủa Thiên Chúa; hai là nhận ra Thiên Chúa trên thập tự giá. Tên gian phi đầu tiên đề xuất một giải pháp thoải mái hơn cho tất cả mọi người. Anh ta đề nghị một sự cứu độ phàm trần và anh ta chỉ biết nhìn xuống dưới. Sự cứu rỗi đối với anh ta là làm sao thoát ra khỏi cây thập tự và loại bỏ đau khổ. Đó là tâm lý của một nền văn hóa loại bỏ. Anh ta cầu xin Chúa loại bỏ tất cả mọi thứ vô ích và không đáng phải trải qua.

Người tội phạm thứ hai, thì khác, người ấy không mặc cả. Anh ta đề xuất một sự cứu rỗi thánh thiêng trong khi dán mắt nhìn chằm chằm hoàn toàn về trời cao. Đối với anh ta, cứu rỗi có nghĩa là chấp nhận ý muốn của Thiên Chúa, ngay cả trong những điều kiện tồi tệ nhất. Đó là chiến thắng của một nền văn hóa tình yêu và tha thứ.

Chính sự điên rồ của thập giá làm cho tất cả những sự khôn ngoan trần gian này mờ dần đi và câm nín.

Lạy Đấng chịu đóng đinh vào thập giá vì yêu thương,
xin ban cho con ơn tha thứ của Chúa không nhớ đến tội lỗi con,
và lòng thương xót làm mới lại trong con một lần nữa.
Xin cho con cảm nhận, trong mỗi lời thú tội,
ân sủng đã tạo ra con giống hình ảnh Ngài
và đổi mới con mỗi khi con phó thác cuộc sống của con,
với tất cả những đau khổ trong đời cho bàn tay nhân từ của Chúa Cha.
Xin ơn tha thứ của Chúa vang lên trong con
như một bảo chứng tình yêu cứu độ con,
làm cho con đổi mới và cho con được ở lại với Chúa mãi mãi.
Khi đó, con sẽ thực sự là một tên tội phạm được ban ơn,
và mỗi khi Chúa tha thứ, con sẽ như được nếm trước Thiên Đường,
từ hôm nay trở đi.