HÃY NHÌN TRỞ LẠI BẦU TRỜI

Lm Mark Link S.J.

Chủ đề:

"Nếu chúng ta cảm thấy khó sống phúc âm, thì có lẽ do chúng ta đã rời mắt khỏi Chúa Giêsu."

Có một ông nọ nói: Tôi cứ nghĩ là càng về gìa tôi sẽ càng ít bị cám dỗ, nhưng thực tế tôi lại bị cám dỗ nhiều hơn. Có một phụ nữ kia nói: Tôi cứ ngỡ là khi các cháu bé lớn lên tôi sẽ kiên nhẫn hơn, thế mà ngược lại tôi thấy mình nóng tính hơn trước. Một thiếu niên nói: Trước đây tôi cứ nghĩ vâng phục luật Chúa là dễ dàng. Bây giờ thì tôi lại thấy càng ngày càng khó .

Bạn có lời nói nào tương tự như vậy không? Bạn có thấy bị cám dỗ thường xuyên không? Bạn có thấy mất kiên nhẫn với những kẻ thân yêu không? Bạn có cảm thấy càng ngày càng khó vâng theo luật Chúa không? Nếu có, thì bài Phúc Am hôm nay chắc chắn là một sứ điệp quan trọng đối với bạn.

Câu chuyện trên đây minh hoạ điều đó. Nó giống hệt câu chuyện trong Phúc Am hôm nay.

Vào lúc mới có thuyền buồm, một cậu bé nọ xin đi biển để học làm thuỷ thủ. Một hôm biển có bão, người ta bảo cậu leo lên trên cột buồm. Leo được nửa phần đầu thì dễ dàng vì cậu cứ đưa mắt gắn chặt vào bầu trời. Nhưng đến lưng chừng cậu lại phạm một sai lầm. Cậu nhìn xuống mặt nước biển trong cơn bão thế là cậu bị chóng mặt và sắp sửa ngã xuống.

Thấy thế, một thuỷ thủ già liền la to lên với cậu: Này nhóc, ngước nhìn lên lại bầu trời đi! Nhìn lên lại bầu trời đi !. cậu bé nghe theo lời chỉ dẫn và cuối cùng đã leo lên được an toàn. Lỗi lầm của cậu bé, giống hệt lỗi lầm của Phêrô trong Phúc âm hôm nay. Cậu ta đã rời mắt khỏi đích nhắm của mình và đã nhìn xuống mặt biển giông tố giống như Phêrô đã rời mắt khỏi Chúa Giêsu và nhìn xuống mặt biển giông tố.

Và điều này thường xảy ra cho bạn cũng như cho tôi. Lúc đầu chúng ta khởi sự cuộc sống thật tốt đẹp, đôi mắt đăm đăm nhìn vào Chúa Giêsu, nhưng rồi một điều gì đó xảy đến khiến chúng ta rời xa mắt Ngài. Chúng ta không còn nhìn vào Chúa Giêsu nữa; thế là chúng ta bị mất thăng bằng, chúng ta bắt đầu chìm xuống. Tôi xin nêu một ví dụ cụ thể.

Trong cuốn sách của mình tựa đề The taste of new wine (Hương rượu mới). Keith Miller có mô tả một biến cố thay đổi cuộc đời ông. Biến cố này xảy ra vào mùa hè ngay sau năm thứ nhất đại học của ông. Đêm hôm ấy, Keith bị thương nặng vì một tai nạn xe hơi. Cậu nằm sõng soài bên vệ đường suốt một tiếng rưỡi chờ xe cứu thương. Khi tâm trí hoàn toàn tỉnh táo, cậu bắt đầu cầu nguyện. Đang khi nằm đó cầu nguyện trong bóng đêm, một cảm giác an bình xâm chiếm con người cậu. Keith viết: Tôi nghĩ thật xấu hổ biết bao khi khám phá ra quá trễ trong cuộc đời có loại an bình thực sự như thế. Lần đầu tiên, tôi không biết sợ chết. Keith kể rằng lúc đó cậu nhận thức được rằng dầu có chết cậu cũng sẽ chết trong khi biết mình đã được tiếp xúc với một điều gì đó thân mật và có thực. Dẫu điều ấy là gì đi nữa, thì quan trọng là mãi đến bây giờ cậu mới khám phá ra điều ấy trong cuộc sống của mình.

Thế rồi Keith đã thoát được tai nạn đó và bình phục trở lại. Cậu trở lại đại học và được bầu làm chủ tịch hội huynh đệ của lớp đại học năm thứ hai. Chẳng bao lâu cậu lại bị kích động bởi đời sống hào nhoáng ở đại học. Nghĩa là, Keith đã quay mặt khỏi Chúa Giêsu, Đấng mà cậu đã từng gặp bên vệ đường.

Sau khi tốt nghiệp, Keith lập gia đình và làm việc cho một hãng xăng dầu ở Texas. Nhưng cậu đã không được hạnh phúc như cậu từng mơ ước. Một hôm, Keith buồn quá, cậu chui vào chiếc xe hơi của công ty rồi vọt đi. Chạy, được một lúc cậu cho xe lên vệ đường, tắt máy rồi ngồi thừ ra đó. Trước đây, Keith luôn luôn tin tưởng rằng luôn luôn có lối thoát cho buồn sầu, chẳng hạn uống vài ly Martini và ngủ một giấc thật say là có thể khởi sự lại vào sáng sớm hôm sau. Thế nhưng hiện giờ không còn có sáng hôm sau nữa. Cậu ta đã đến bên bờ vực thẳm rồi. Cậu nhìn lên trời cao và la to lên với Chúa: Nếu Chúa muốn điều gì nơi con thì Ngài hãy lấy đi, con thực tình muốn như thế!.

Câu chuyện trên xảy ra cách đây đã nhiều năm. Tuy nhiên điều xảy ra trong đời Keith vào ngày đó đã không bao giờ rời cậu ta nữa. Hôm đó, không có những tiếng nói mầu nhiệm. Hôm đó Keith chỉ nhận ra những điều Thiên Chúa muốn nơi chúng ta. Chúa không cần tiền bạc, thời giờ của chúng ta. Ngài chỉ cần ý muốn của chúng ta và nếu chúng ta dâng cho Ngài ý muốn này, Ngài sẽ chỉ cho chúng ta cuộc sống mà từ trước đến giờ chưa bao giờ chúng ta thấy, và có thể nói đây là một cuộc tái sinh thực sự.

Một lần nữa, Keith lại hướng đôi mắt nhìn vào Chúa Giêsu, và ngay lúc đó, cậu lại tìm được sự bình an thâm sâu mà nhiều năm trước đây cậu đã khám phá ra trong lúc nằm sõng soài bên vệ đường.

Tất cả chúng ta đều đã từng có những cảm nghiệm giống như Keith. Nhiều lần trong cuộc đời, chúng ta đã cảm nghiệm sự hiện diện quyền năng của Chúa Giêsu. Tuy nhiên giống như Keith chúng ta đã rời mắt mình khỏi Chúa Giêsu, đã bỏ Ngài để đi tìm những sự vật khác. Và cũng như Keith chúng ta đã bị mất thăng bằng.

Bài phúc âm hôm nay mời gọi chúng ta thẳng thắn nhìn vào cuộc sống của mình. Nếu chúng ta không cảm nhận được sự bình an là niềm vui thiêng liêng mà ta đã từng cảm nhận, thì chắc hẳn là vì chúng ta đã rời mắt khỏi Chúa Giêsu. Nếu chúng ta đang sắp bị bão tố cuộc đời nuốt trửng, thì có lẽ là vì chúng ta đã rời mắt đi xa Chúa Giêsu. Bài phúc âm hôm nay mời gọi chúng ta quay mắt trở lại nhìn vào Chúa Giêsu. Bài Phúc Am hôm nay mời gọi chúng ta cùng nói với thánh Phêrô: Lạy Chúa, xin cứu vớt con!. Nếu chúng ta chấp nhận lời mời gọi của Phúc Am thì tôi có thể dám chắc với các bạn chúng ta sẽ cảm nghiệm được giống như thánh Phêrô, chúng ta sẽ cảm nhận được bàn tay Chúa Giêsu giơ ra biểu lộ tình yêu đối với chúng ta.

Chúng ta không thể cảm nhận điều ấy ngay lập tức và một cách nhiệm mầu, tuy nhiên chúng ta cứ tiếp tục kêu cầu chúng ta sẽ thực sự cảm nghiệm điều ấy, để rồi chúng ta sẽ nói như thánh Phêrô: Lạy Ngài, Ngài thực sự là Con Thiên Chúa.

Chúng ta hãy kết thúc với lời cầu nguyện:

Lạy Chúa, Keith Miller đã gặp được Chúa lúc nằm sõng soài bên vệ đường trong một tai nạn xe hơi.

Tiên tri Elia đã gặp được Ngài trong tiếng thầm thì nơi cửa hang.

Thánh Phaolô đã gặp được Ngài trong chớp sáng trên đường đi Đamas.

Và Thánh Phêrô đã gặp được Ngài giữa cơn bão biển.

Xin hãy giúp chúng con gặp lại Ngài,

Xin hãy giúp chúng con biết chạy đến với Ngài.

Xin hãy giúp chúng con lại cảm nghiệm được sự hiện diện cứu độ của Ngài trong cuộc sống chúng con.


CHỦ ĐỀ : Sống trước sự hiện diện uy quyền của Thiên Chúa

Sợi chỉ đỏ :

- Bài đọc I : Thiên Chúa hiện ra cách uy nghiêm cho ngôn sứ Êlia trên núi Horeb.

- Tin Mừng : Các môn đệ đang sợ hãi vì gặp bão. Đức Giêsu hiện ra ban cho các ông bình an.

Minh họa

- Mille images 66 C

- "Chính Thầy đây. Đừng sợ" (Mt 14,27)

I. Dẫn vào Thánh lễ

Anh chị em thân mến

Cuộc sống của chúng ta rất tất bật, bon chen, cực nhọc Chúng ta cảm thấy mình như bị cuốn hút vào một dòng chảy liên tục, không ngơi nghỉ Vì thế, có một khoảng thời gian bình lặng như Thánh lễ mỗi ngày Chúa nhựt như thế này thì thật là bổ ích : chúng ta vừa có dịp bình tâm lại, vừa được nghe Lời giáo huấn của Chúa, lại vừa được múc lấy nghị lực từ nơi Chúa, như lời Ngài đã nói "Hỡi những ai lao nhọc, hãy đến với Ta, các ngươi sẽ tìm được sự ngơi nghỉ".

Chúng ta đã đến với Chúa. Xin Chúa cho chúng ta được nghỉ ngơi và bồi dưỡng.

II. Gợi ý sám hối

- Chúa luôn hiện diện bên cạnh chúng ta, nhưng rất ít khi chúng ta nhớ tới Ngài.

- Chúa sẵn sàng giúp đỡ ta, nhưng ít khi chúng ta xin Ngài giúp.

- Nhiều lần chúng ta làm những điều xấu ngay trước mặt Chúa khiến Chúa phải buồn.

III. Lời Chúa

1. Bài đọc I (1 V 19,9.11-13)

Thời vua Acáp đang trị vì vương quốc Israel, hoàng hậu Giêsaben một mặt đem việc thờ phượng các thần Baal vào nước, mặt khác tích cực bách hại các ngôn sứ của Yavê. Ngôn sứ Elia vì dám đương đầu với Bà cho nên bị bà truy nã ráo riết. Ông phải chạy trốn lên núi Horép. Ở đó Thiên Chúa đã hiện ra với Ông và thêm sức cho ông.

Đoạn trích này mô tả Thiên Chúa như là Đấng vô hình nhưng rất gần gũi và hùng mạnh : Elia không nhìn thấy Ngài, nhưng ông biết Ngài đang hiện diện bên cạnh ông qua một làn gió hiu hiu.

2. Đáp ca (Tv 84)

Thiên Chúa hiện diện gần gũi con người qua Lời giáo huấn, qua ơn cứu độ, qua lòng từ bi của Ngài.

3. Tin Mừng (Mt 14,22-33)

Sau phép lạ hoá bánh ra nhiều (Tin Mừng Chúa nhựt tuần trước), Đức Giêsu giục các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia Biển Hồ. Còn Ngài thì ở lại giải tán dân chúng, rồi lên núi cầu nguyện một mình.

Đến chiều, thuyền các môn đệ gặp bão lớn, các ông vô cùng sợ hãi.

Chính lúc đó Đức Giêsu đi trên mặt biển mà đến với các ông. Ban đầu các ông tưởng là ma nên càng sợ hơn nữa. Nhưng khi đã nhận biết đó là Thầy mình thì các ông bình an trở lại và tuyên xưng "Thật Thầy là Con Thiên Chúa".

4. Bài đọc II (Rm 9,1-5) (Chủ đề phụ)

Phaolô là một nhà truyền giáo nhiệt thành. Tuy nhiên ông cảm thấy hầu như bất lực trong việc làm cho những đồng bào do thái của ông tin vào Đức Giêsu Kitô : "Tôi buồn phiền quá đỗi, lòng tôi hằng đau đớn".

Vì yêu thương đồng bào và tha thiết với sự cứu rỗi của đồng bào, ông dám hy sinh tất cả : "Chính tôi đã ao ước được loại khỏi Đức Kitô vì phần ích của anh em tôi".

Nhưng dù sao ông vẫn hy vọng rằng cuối cùng dân do thái sẽ tin, bởi vì dù sao họ cũng "được quyền làm nghĩa tử, được vinh quang giao ước, lề luật, việc phượng tự và lời hứa".

IV. Gợi ý giảng

1. Tin lúc an bình và khi gặp sóng gió

Hai hình ảnh về một lòng tin đã được thánh Mátthêu nối kết với nhau, như một đối trọng, nói lên sự hiện diện của "Thiên Chúa ở cùng" luôn là điều cần thiết cho các môn đệ năm xưa, cũng như cho mỗi người chúng ta hôm nay. Lòng tin của chúng ta vào Thiên Chúa như một mặt hồ phản chiếu. Có những lúc phẳng lặng trong suốt soi rõ những vẻ đẹp thiên nhiên. Nhưng nhiều khi chỉ một làn gió nhẹ làm gợn sóng, mặt hồ liền xao động, bao nhiêu vẻ đẹp đều tan biến.

Nhìn lại những thăng trầm cuộc đời, mỗi khi chúng ta được sống trong bầu khí an vui, được hài lòng với mọi sở nguyện, chúng ta dễ dàng xác tín và cảm nhận mạnh mẽ sự quan phòng của Chúa. Thế nhưng khi gặp phải những khó khăn thử thách, những điều bất ưng, những nghịch cảnh như các môn đệ xưa giữa cơn sóng gió chúng ta cũng dễ dàng hoang mang lo sợ và không nhận ra Ngài. Bởi lẽ chúng ta đã quá lo lắng về cuộc sống và chỉ biết tự lo liệu lấy một mình. Nhưng "Phúc thay ai bước đi không phải nhờ cái nhìn, mà nhờ sự phó thác của niềm tin" (Sh Roger). Quả thật, lòng tin của chúng ta đã nhiều lúc yếu ớt, mong manh một khi chúng ta không biết tín thác vào Đức Kitô để có sự bình an, không cùng chia xẻ con đường thập giá, như một phương tiện để hưởng nhờ vinh quang với Ngài.

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết đón nhận thử thách như những cơ hội để trưởng thành lòng tin. Và xin cho chúng con luôn suy gẫm lời dạy của Thánh Bênađô : "Khi bạn được tràn đầy ơn phúc thì chớ có nói Không gì làm tôi nao núng. Như thế bạn sẽ không phải rên siết : Chúa vừa dấu tôn nhan, lòng tôi đã bàng hoàng" (Mai Chi, báo CgvDt, số đặc biệt Giáng sinh 95, trang 228-229)

2. Sợ và Tin

Tâm trạng và cảm xúc của Phêrô trong bài Tin Mừng này cho ta thấy liên hệ giữa Sợ và Tin :

- Ban đầu khi thuyền gặp bão và không có Đức Giêsu trong thuyền thì Phêrô và tất cả các môn đệ khác đều sợ.

- Đến khi nhận ra cái bóng kia đang đi trên mặt nước là Đức Giêsu thì Phêrô tin, dám xin Thầy cho mình cũng bước trên mặt nước được như Thầy.

- Nhưng khi thấy sóng to gió lớn, đức tin của ông suy giảm, ông liền sợ và bắt đầu chìm.

- Lúc đó ông nhớ tới Chúa, giục lòng tin lại và kêu xin "Lạy Thầy, xin cứu con". Đức Giêsu đưa tay nắm lấy ông. Ông không còn sợ nữa.

- Cuối cùng khi Thầy trò đã ở trên thuyền, Phêrô và các môn đệ không sợ nữa, họ tuyên xưng đức tin "Thật, Thầy là Con Thiên Chúa".

Bài học ở đây là : Chúng ta sợ khi chúng ta không tin hay khi đức tin yếu kém ; nhưng khi tin thì không còn sợ nữa.

3. Những người đi trên mặt nước

Đức tin không bảo đảm cho người tin khỏi gặp sóng gió, nhưng thêm sức cho người ấy có thể bước đi trên mặt nước giữa sóng gió tơi bời.

Hiểu như thế thì không phải chỉ một mình Phêrô, mà còn rất nhiều người có thể đi trên mặt nước :

- A là một sinh viên sống xa gia đình và ở nhà trọ. Sáng Chúa nhật, trời lạnh, chăn ấm. A không muốn ngồi dậy đi lễ. Vả lại anh cũng ngại bị những bè bạn ngoại đạo thấy anh đi lễ và chê cười anh còn mê tín dị đoan. Sau vài phút dằng co, A cương quyết tung chăn ngồi lên chuẩn bị đi lễ. Nghĩa là A bắt đầu bước đi trên mặt nước, bất chấp sóng gió của cơn mê ngủ và sự dị nghị của bạn bè.

- B là một cô gái độc thân, sau một lần nhẹ dạ đã phải mang thai. Nếu gia đình hay được, nếu hàng xóm biết được thì ôi thôi, cô không dám nghĩ tiếp. Cô định đi phá thai. Nhưng rồi Cô can đảm giữ lại bào thai ấy. B cũng đang bước đi trên mặt nước bất chấp bao sóng gió phũ phàng của dư luận.

- C là một cảnh sát. Một tên bán ma túy hứa cho anh một số tiền lớn, chỉ cần anh làm ngơ cho việc làm của hắn ; nếu không hắn sẽ sai đồng bọn đến tính sổ với anh. Nhưng anh cương quyết chối từ. C cũng đang đi trên mặt nước, đi ngược với sức quyến rũ của đồng tiền và sóng gió của đe dọa.

Chúng ta còn có thể nghĩ ra thêm rất nhiều thí dụ khác, trong đó có thí dụ hợp với hoàn cảnh của chính mình. Quả thật, nếu có đức tin sống động, ai cũng có thể bước đi trên mặt nước giữa bao sóng gió của cuộc đời.

4. Chúa hiện diện trong làn gió hiu hiu

Cách viết của tác giả bài đọc I (1V 19,9a.11-13a) hàm chứa một bài học sâu sắc về sự hiện diện của Chúa : Khi ngôn sứ Elia đứng trong một hốc núi Horép, ông thấy một luồng gió mạnh xé núi xé non, nhưng Chúa không ở trong đó ; ông lại thấy một cơn bão rất mạnh làm cho đất bị động, nhưng Chúa không ở trong bão ; ông còn thấy lửa, nhưng Chúa cũng không ở trong lửa. Cuối cùng ông thấy một làn gió hiu hiu, ông được soi sáng cho biết có Chúa ở trong đó, ông liền cung kính lấy khăn che mặt lại để bước ra khỏi hang diện kiến Thiên Chúa.

Bài học là : Thiên Chúa không thích hiện diện trong những thứ ồn ào, uy phong, vĩ đại. Ngài thường hiện diện cách êm ả, âm thầm và nhẹ nhàng trong cái rất bình thường của đời thường.

Chúng ta không nhận ra được sự hiện diện của Chúa bởi vì chúng ta cứ mãi tìm Ngài trong những sự phi thường.

5. Chuyện minh họa

a/ Nếu tin, hãy buông tay ra

Một người vô thần rất mê leo núi. Ngày kia trượt chân té ngã lăn từ đỉnh núi xuống. Nhưng may thay ông bám được một cành cây nằm chơ vơ giữa đỉnh cao và vực thẳm. Giữa lúc chỉ còn biết chờ chết, một ý nghĩ chợt đến với ông : Tại sao không gọi Chúa đến cứu giúp. Thế la lấy hết sức lực, người vô thần la lớn : "Lạy Chúa". Tuy nhiên bốn bề chỉ có thinh lặng và ông chỉ nghe được tiếng dội của lời kêu van. Một lần nữa, người vô thần lại kêu xin tha thiết hơn : "Lạy Chúa, nếu quả thật Chúa hiện hữu thì xin hãy cứu con. Con hứa sẽ tin Chúa và dạy cho những người khác cũng tin Chúa." Sau một hồi thinh lặng, bỗng người vô thần nghe một tiếng vang dậy cả vực thẳm và núi cao : "Gặp hoạn nạn thì ai cũng cầu xin như thế." "Không, lạy Chúa, nghìn lần không. Con không giống như những người khác. Chúa không thấy sao, con đã bắt đầu tin từ khi nghe tiếng Chúa phán. Nào bây giờ xin Chúa hãy cứu con đi, và con sẽ cao rao danh Chúa cho đến tận cùng trái đất." Tiếng ấy trả lời : "Được lắm, Ta sẽ cứu ngươi. Vậy nếu ngươi tin thì hãy buông tay ra." Người vô thần thất vọng thốt lên : "Buông tay ra ư, bộ Chúa tưởng tôi điên sao !" (Trích "Món quà giáng sinh")

b/ Đức tin lớn lao

Có một bà nổi tiếng đạo đức, nhân hậu và luôn bình tâm trước mọi thử thách. Một bà khác ở cách xa ít dặm, nghe nói thì tìm đến, hi vọng học được bí quyết để sống bình tâm và hạnh phúc. Bà hỏi :

- Thưa bà, có phải bà có một đức tin lớn lao ?

- Ồ không, tôi không phải là người có đức tin lớn lao, mà chỉ là người có đức tin bé nhỏ đặt vào một Thiên Chúa lớn lao.

V. Lời nguyện cho mọi người

CT : Anh chị em thân mến

Thiên Chúa là Cha hay thương xót. Người luôn trợ giúp chúng ta dang lúc chúng ta cần. Chúng ta cùng cảm tạ Chúa và dâng lời cầu xin.

1- Con thuyền Hội Thánh thường gặp nhiều phong ba bão táp / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho con thuyền Hội Thánh / luôn được an toàn giữa biển trần gian.

2- Hiện nay / có biết bao kẻ chịu thiệt thòi do nạn kỳ thị chủng tộc / màu da / ngôn ngữ / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho mọi người / biết tôn trọng quyền lợi / và phẩm giá của những anh chị em ấy.

3- Đời sống khó khăn / lại gặp nhiều thất bại hay đau khổ / khiến một số kitô hữu chán nản thất vọng / mất niềm tin vào Chúa / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho những t1in hữu đang gặp thử thách luôn hiểu rằng / chỉ có Chúa mới giúp họ đạt được thành công và hạnh phúc.

4- Đức Giêsu đã nói / "Anh em đừng xao xuyến / nhưng hãy tin vào Thầy" / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho cộng đoàn giáo xứ chúng ta / biết luôn tin tưởng vào tình thương và quyền năng của Chúa / giữa muôn vàn thử thách gian nan trong cuộc sống thường ngày.

CT : Lạy Chúa, cuộc sống chúng con thường ngày có quá nhiều buồn phiền và đau khổ, khiến lắm khi chúng con ngã lòng trông cậy. Vậy xin Chúa thương ban ơn trợ giúp, để dù gặp nghịch cảnh đến đâu đi nữa, chúng con vẫn luôn gắn bó và tin yêu Chúa. Chúng con cầu xin

VI. Trong Thánh Lễ

- Trước kinh Lạy Cha : Thiên Chúa là Cha luôn hiện diện bên cạnh ta, lúc nào Ngài cũng thấy ta và nghe tiếng ta. Vậy chúng ta hãy cùng nhau dâng lên Ngài lời kinh Lạy Cha.

- Sau kinh Lạy Cha : "... xin đoái thương cho những ngày chúng con đang sống được luôn bình an, thoát khỏi mọi nỗi sợ hãi. Nhờ Cha rộng lòng thương cứu giúp..."

VII. Giải tán

Thực là sung sướng khi được biết Chúa yêu thương luôn hiện diện bên cạnh chúng ta. Chúng ta hãy sống với Ngài, làm việc với Ngài và kết hợp tâm tình cùng Ngài trong mọi việc, mọi lúc và mọi nơi.