Trong mùa đại dịch COVID-19, theo yêu cầu của giáo dân và dưới sự hướng dẫn trực tiếp của Đức Ông Phaolô Nguyễn Minh-Tâm, Quản Nhiệm Cộng Đồng Công Giáo Việt Nam- Nam Úc, Ban Thông Tin – CĐCGVN-NU thực hiện các Thánh Lễ Trực Tuyến (TLTT) hằng tuần. Thêm vào đó, vẫn có Tiểu Tập Phụng Vụ Lời Chúa hằng tuần được in ra cho những tín hữu không có điều kiện xem TLTT.
Sau đây là bài Suy Niệm cho Thánh Lễ Chúa Nhật 13 Thường Niện Năm A của Đức Ông Quản Nhiệm Phaolô Nguyễn Minh-Tâm.
Bài Suy Niệm - Thánh Lễ Chúa Nhật 13 Thường Niên - Năm A
Anh chị em thân mến,
Bài Tin Mừng hôm nay cho thấy Chúa đòi hỏi các môn đệ của Ngài một thái độ triệt để. Đó là chọn Chúa làm trung tâm cuộc đời của mình. Lòng trung thành của những kẻ theo Chúa phải đặt trên các quan hệ khác, dù đó là mối dây huyết nhục như gia đình.
Ta nghe Chúa nói: “Ai yêu cha mẹ hơn Thầy, thì không xứng đáng với Thầy. Ai yêu con trai con gái hơn Thầy, thì không xứng đáng với Thầy. Ai không vác thập giá mình mà theo Thầy thì không xứng đáng với Thầy.” Thật vậy, lời Chúa xem ra khắt khe. Nhưng việc đòi hỏi đó là một đòi hỏi hợp lý. Khi chọn Chúa làm trung tâm của đời mình, thì mọi sự trong đời sống của ta sẽ có một hướng đi rõ rệt để thăng tiến. Đã là con người thì tất nhiên ta sống thành xã hội. Ta không sống riêng rẽ. Cho dù một kẻ nào cô độc đến mấy đi nữa thì vẫn phải chịu ảnh hưởng của xã hội. Khi sống thành xã hội, khi tụ lại thành nhóm, khi quây quần thành gia đình, cộng đồng, thì cần có người nắm quyền lãnh đạo để vạch hướng đi cho tập thể. Bằng không mọi người và mọi sự sẽ rời rạc, nếu không nói là xung đột, chia rẽ lẫn nhau. Nhưng không có một uy quyền nào có khả năng quy tụ và hướng dẫn sâu xa như uy quyền của Chúa. Chỉ khi nào ta thực sự đặt Chúa làm trung tâm, thì bấy giờ ta mới có hướng đi chắc chắn lâu dài. Nơi nào có Chúa ngự trị, nơi ấy có hiệp nhất và bình an. Nơi nào có Chúa ngự trị, nơi ấy mới tạo được phát triển và hạnh phúc lâu dài. Vì thế việc chọn Chúa làm trung tâm cuộc sống không phải là khắt khe hay thừa thãi. Chỉ như thế mới xứng đáng là môn đệ của Chúa.
Chúa không bảo ta phải vứt bỏ gia đình, nhưng là phải đặt gia đình ở vị trí thứ yếu trong mối quan hệ của ta với Chúa. Điều đó là hợp lý, vì lẽ Chúa là nguồn mạch của mọi điều thiện hảo. Chính gia đình của ta cũng phải đón nhận ân huệ của Chúa. Cho nên Chúa phải là trên hết. Luôn luôn phải mến Chúa yêu người, chứ không phải mến người yêu Chúa. Ta phải mến Chúa thực sự, thì ta mới có sức mạnh, động lực và can đảm để vượt qua tính ích kỷ tự nhiên mà yêu mến đồng loại. Bao giờ cũng vậy, theo bản năng sinh tồn, ta nghĩ đến mình và gia đình mình trước, và lắm khi ta chỉ quan tâm đến người thân ruột thịt mà thôi. Chỉ có lòng mến Chúa mới nới rộng con tim ta để ta quan tâm đến tha nhân.
Không phải lúc nào gia đình cũng đem điều tốt đến cho ta. Biết bao rắc rối cũng vì gia đình mà ra. Gia đình cũng chỉ là những con người yếu đuối, nên gia đình cũng tạo ra những hoàn cảnh và ảnh hưởng không tốt cho ta. Biết bao đổ vỡ cũng từ gia đình mà ra. Vì thế chỉ có uy quyền và ảnh hưởng của Chúa mới cứu thoát và hướng dẫn gia đình khỏi phiền toái mà thôi. Nếu chân thành theo Chúa và làm theo lời Chúa dạy, thì cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn nhiều.
Phải chọn Chúa làm trung tâm cuộc sống. Chỉ có nhìn lên Chúa, thì ta mới vững bước khi gặp gian nan. Chúa là nguồn hy vọng và sức mạnh cho ta khi ta rơi vào nghịch cảnh. Chỉ có nhìn lên Chúa thì ta mới bớt bị thế giới vật chất và bả vinh hoa trần thế cuốn hút làm băng hoại cuộc đời. Điều này đòi hỏi hy sinh rất nhiều. Đó là những thập giá mà ta được mời gọi vác lên mà theo chân Chúa, Thầy của ta.
Việc chọn Chúa làm trung tâm đời mình là một diễn tiến không ngừng. Mỗi lần ta lắng nghe lời Chúa và đem ra thực hành, là mỗi lần ta xác định tư cách môn đệ của mình. Mỗi lần như thế ta hâm nóng lại quyết tâm theo Chúa trong đời mình. Có những khi ta thực hành ý Chúa rất dễ. Có khi ta phải nỗ lực rất nhiều, thì mới vươn lên khỏi bản tính ích kỷ tự nhiên để tha thứ, để sống công bình, chân thật. Tuy nhiên, về đường dài, thì việc sống theo đường lối Chúa, chọn Ngài làm trung tâm cuộc sống sẽ đem đến cho ta bình an hạnh phúc sâu xa. Ta được dựng nên theo hình ảnh của Chúa và tâm hồn ta luôn mong chờ Chúa. Vì thế, chỉ có thể chọn Chúa và sống theo ý Chúa thì ta mới thực sự an vui.
Xin cho ta luôn nhìn lên Chúa là trung tâm cuộc đời mình. Xin cho ta trung thành theo Chúa và sống theo ý Ngài. Có như thế thì ta mới xứng đáng là môn đệ của Chúa, Đấng đã đến không phải để được phục vụ, nhưng là phục vụ và thí mạng sống mình để cứu chuộc loài người.
(Trích đoạn từ bài suy niệm “Chọn Chúa” của Đức Ông Phaolô Nguyễn Minh-Tâm, 2005)
Ban Thông Tin -CộngĐồng Công GiáoViệt Nam- Nam Úc