Thứ Ba Tuần Thánh: Anh làm gì thì làm mau đi!

Nói xong, Đức Giê-su cảm thấy tâm thần xao xuyến. Người tuyên bố: "Thật, Thầy bảo thật anh em: có một người trong anh em sẽ nộp Thầy." Các môn đệ nhìn nhau, phân vân không biết Người nói về ai....

"Thưa Thầy, ai vậy? " Đức Giê-su trả lời: "Thầy chấm bánh đưa cho ai, thì chính là kẻ ấy." Rồi Người chấm một miếng bánh, trao cho Giu-đa, con ông Si-môn Ít-ca-ri-ốt. Y vừa ăn xong miếng bánh, Xa-tan liền nhập vào y. Đức Giê-su bảo y: "Anh làm gì thì làm mau đi! " (Ga 13, 21-22 und 25-27)


Giuđa - một con người với nhiều điều ngang trái. Nơi Giuđa chất chứa một sự tham vọng và những giấc mơ thật lớn. Sự tham vọng của Giuđa được tỏ lộ qua sự tham lam tiền bạc của anh ta. Chỉ cần tiền vào thôi, dù cho cách thức kiếm tiền có dã man và có mọi rợ thế nào thì cũng chẳng sao. Và ai đau khổ thì mặc kệ người đó. Kể cả âm mưu phản bội và bán đứng người Bạn thân, cũng là Thầy mình, Giuđa cũng chẳng sợ. Chỉ cần tiền vào thôi. Thực là một kiểu kiếm tiền vô liêm sỉ, không có chút hương vị gì cả. Còn những giấc mơ lớn mà Giuđa ôm ấp trong lòng được biểu lộ qua chính cái chết của anh ta: Cái chết một cách nào đó cũng lớn lao, và một cái chết chất chứa một bi kịch lớn lao.

Có lẽ Giuđa đã làm cho Giêsu rất thất vọng. Chúng ta không thể mường tượng được rằng, ngay từ đầu Giêsu đã lầm khi chọn Giuđa là môn đệ, và Giêsu không cảm nhận được rằng, Giuđa chẳng có thích thú gì, để trở thành người đồ đệ của Giêsu. Ngược lại có thể lúc đầu Giuđa là một đồ đệ có thiện chí và rất hăng say, nhưng sau một thời gian thì Giêsu - Thiên Chúa đã làm cho Giuđa thất vọng: Tại sao Thiên Chúa lại tỏ mình ra như thế? Tại sao Thiên Chúa không ra tay ngay? Tại sao „Sư Phụ“ này lại rơi vào hết „yếu điểm“ này đến „yếu điểm“ khác? „Tại sao và tại sao“. Tất cả những vấn nạn đó có thể đã làm thay đổi con người Giuđa. Thiên Chúa mà Giuđa chờ đợi không phải như thế. Giuđa không thể chấp nhận cách thức mạc khải về quyền năng của Thiên Chúa nơi Giêsu. Giuđa thất vọng về một hình ảnh Thiên Chúa lớn lao kia lại sống một cuộc đời tầm thướng như thế, không gấm vóc lụa là, không ngựa phi tung tóe, không kèn trống đón đưa...

Như bao người Do-thái khác, Giuđa chờ đợi một vị Thiên Chúa, một vị cứu tinh xắn tay áo lên, lao vào đấu trường chính trị, giải phóng dân tộc khỏi ách đô hộ của các cường quốc khác. Nhưng Giêsu kia không phải là một thủ lãnh mà Giuđa và người Do-thái mường tượng. Sự đơn hèn và nhỏ bé của Giêsu không tương hợp với những giấc mơ lớn lao mà Giuđa ôm ấp. Vì thế, cuối cùng Giuđa đã co về lại „góc nhà“ của mình, thất vọng, tức tối và tự nhủ với lòng mình: Nếu Giêsu làm hại dân mình, thì ta sẽ cản trở Ông Ta. Nếu Giêsu muốn „ngã ngựa“, thì Ông Ta cần „ngã ngựa“ sớm chừng nào tốt chừng nấy.

Chìm mình trong thất vọng, không tìm được lối ra, cuối cùng Giuđa muốn „xé toang“ tất cả.

Còn Giêsu thì cư xử thế nào với Giuđa?

Ngài xử sự với Giuđa như với một người thật thà, trung thành và tự do. Giêsu cảnh báo Giuđa, nói với ông không úp mở, tìm cách làm cho Giuđa động lòng. Nhưng Giêsu không ép buộc và cản trở Giuđa. Ngài sẵn sàng „dâng mình“ cho Giuđa, không kháng cự. Một cách nào đó, chúng ta có thể nói rằng, Giêsu cư xử rất dễ dãi với Giuđa. Ở đây chúng ta có thể suy niệm hai lời nói của Giêsu với Giuđa.

Lời đầu tiên của Giêsu bảo Giuđa: "Anh làm gì thì làm mau đi!“. Một cách nào đó, Giêsu cho phép Giuđa ra tay. Hay nói khá đi, Giêsu như muốn nói rằng: Hãy làm điều mà Anh thấy là đúng! Hãy hiện thực hóa những sự tưởng tượng của Anh có, về một vì Thiên Chúa và về những điều Anh mang trong lòng! Hãy đi và làm một cách không đắn đo, sau đó xem coi điều gì sẽ xảy đến!

Lời khác của Giêsu nói với Giuđa cũng cũng chẳng dễ hiểu chi, được Mát-thêu kể lại trong biến cố Giuđa hôn Thầy mình. Nhưng tại sao Giêsu lại đi đến núi Cây Dầu, tới một nơi mà Giuđa quen biết, và tại nơi đó Giêsu tự đưa tay vào gông cùm. Nếu Giêsu trốn đi Ga-li-lê-a, thì đâu có bi kịch nào xảy ra. Ở đây chúng ta có cảm tưởng như là Giêsu tự nộp mình. Và khi Giuđa hôn mình, thì Giêsu đã trả lời Giuđa rằng: "Này bạn, bạn đến đây làm gì thì cứ làm đi! " (Mt 26,49) Câu nói của Giêsu không như là một lời thách thức, mà là một lời nhắc nhớ Giuđa: „Hãy nghĩ lại xem, Bạn là ai! Hãy nghĩ kỹ điều Bạn làm! Nếu Bạn muốn, thì Bạn cứ thực hiện điều Bạn muốn, nhưng hãy chú ý xem trong ánh sáng nào hành động của Bạn sẽ được tỏ lộ ra!“

Bạn thân mến,

"Anh làm gì thì làm mau đi!“ và "Này bạn, bạn đến đây làm gì thì cứ làm đi! "

Hai lời rất khó hiểu của Giêsu nói với Giuđa. Lời này hôm nay cũng vang vọng đến từng người chúng ta. Chúng ta có cảm thấy lời của Giêsu đánh động tâm hồn chúng ta, đưa đẩy chúng ta trở về lại với tinh thần của Tin Mừng, đi vào lại với Ánh Sáng của Giêsu không? Hay chúng ta vẫn cố chấp như Giuđa, vẫn làm điều mà mình đã ôm ấp từ lâu trong bóng đêm của cuộc đời? Bóng đêm của cuộc đời có thể đang bủa vây khắp nơi. Đặc biệt trong giây phút mà Thiên Chúa ngã xuống và chết như mọi người. Nhưng không phải vì thế là cuộc đời „chấm hết“, chân lý của tình yêu thua cuộc và tinh thần của Tin Mừng trở thành những dòng chữ cũ kỹ không còn giá trị gì cả. Đúng vậy, Bóng đêm dù dày đặc đến mấy, cũng không thể nuốt chửng được Ánh Sáng.

Lạy Chúa, xin luôn gìn giữ và che chở chúng con, để chúng con luôn là con cái của Sự Sáng, dù thế giới này có đen đủi đến mấy đi nữa. Amen