Chúa Nhật 15 THƯỜNG NIÊN. B
(Mc 6, 7-13)
SAI ĐI


Hai người một nhóm đồng hành,
Ra đi rao giảng tin lành cho dân.
Trao quyền cứu chữa tha nhân,
Cuộc đời phó thác, thanh bần đơn sơ.
Không tiền, không bị, không nhờ,
Hoàn toàn tin tưởng, thiên cơ quan phòng.
Người nào đón tiếp ước mong,
Vững tâm ở lại, thong dong đáp lời.
Ai mà chê chối không mời,
Phủi chân tố cáo, những nơi bất đồng.
Tông đồ sánh bước lập công,
Gọi mời thống hối, hiệp thông ơn lành.
Tin vui loan báo hoàn thành,
Xua trừ ma quỉ, chữa lành bệnh nhân.
Chu toàn sứ vụ canh tân,
Trở về bên Chúa, dự phần phúc vinh.

Chúa Giêsu sai nhóm mười hai Tông đồ ra đi rao giảng tin mừng cứu độ. Ngài đã ban quyền trừ qủy và chữa lành các bệnh hoạn tật nguyền. Chúa đưa ra chỉ dẫn cụ thể khi ra đi: Đừng mang bị mang bánh, không mang tiền trong túi, chân đi dép và đừng mặc hai áo. Ngài muốn các môn đệ sống tinh thần khó nghèo và phó thác. Vật chất cần thiết nhưng chỉ là phương tiện giúp chúng ta sống. Loại trừ được những lỉnh kỉnh vật chất sẽ bớt đi sự bận vướng.

Một người lên đường mà hành trang gọn nhẹ thì dễ dàng di chuyển. Người môn đệ sống khó nghèo được tự do thanh thản và không bị vật chất chi phối. Người môn đệ sống nghèo nhưng tình thần thì đầy ắp yêu thương. Thật lý tưởng khi con người thoát ra khỏi những nhu cầu vật chất.

Chúng ta biết việc truyền giáo của Giáo Hội vào thời nào cũng thế. Các nhà truyền giáo muốn phát động chiến dịch đến với dân ngoại mà không có tài chánh và phương tiện thì cũng khó khăn. Người ta nói: Có thực mới vực được đạo. Mỗi Địa phận hay Dòng tu đều có qũy truyền giáo. Có tiền bạc thì công việc xem ra trôi chảy dễ dàng. Chúng ta không khỏi thắc mắc tại sao xưa kia Chúa Giêsu trực tiếp sai các môn đệ ra đi với hai bàn tay trắng. Các môn đệ có thể làm được gì? Thực tế, các môn đệ đã ra đi và đã thâu hoạch nhiều kết qủa.

Nhìn vào hoàn cảnh cụ thể về cách sống đạo, từ những nước nghèo đói như Phi Châu, Á Châu và những vùng đất xa xôi chiến tranh hoang tàn có nhiều nhà thờ siêu vẹo đổ nát nhưng lại có nhiều tâm hồn nhiệt thành. Rất nhiều tín hữu trung kiên giữ đạo và sống đạo. Trong khi xã hội văn minh giầu có, ngày càng ít người đến nhà thờ. Nhiều nhà thờ bị đóng cửa. Có những nhà thờ khang trang, đầy đủ tiện nghi nhưng lại vắng bóng tín đồ.

Lời truyền của Chúa Giêsu vẫn là một thức tỉnh cho Giáo Hội. Việc quan trọng là mỗi người hãy ý thức trách nhiệm truyền giáo của mình. Chúng ta không thể thoái thác cho rằng truyền giáo là bổn phận của các thừa sai, các giáo sĩ và tu sĩ. Chúng ta có sự liên đới và hỗ trợ lẫn nhau. Người hậu phương, kẻ tiền tuyến. Các nhà truyền giáo ra đi với bàn tay trắng. Các ngài có chúng ta ở hậu phương yểm trợ. Công việc truyền giáo sẽ sinh hoa quả tốt đẹp.

Hãy ra đi loan truyền ơn cứu độ. Nhớ khi kết thúc thánh lễ, linh mục cầu chúc anh chị em đi bình an. Chúng ta đã nhận lãnh của ăn là Lời Chúa và Mình Máu Thánh Chúa, chúng ta tiếp tục ra đi đem tin mừng chia xẻ cho mọi người. Đó cũng là việc truyền giáo.

THỨ HAI, TUẦN 15 THƯỜNG NIÊN
(Xh 1, 8-14.22; Mt 10, 34-11, 4).
PHẦN THƯỞNG


Đức tin phấn đấu không ngừng,
Bình an sâu thẳm, vui mừng tâm can.
Niềm tin chọn lựa gian nan,
Hy sinh đau khổ, sẻ san cuộc đời.
Hòa bình đâu mãi gọi mời,
Tâm tình phân rẽ, sống đời tranh đua.
Con trai con gái hơn thua,
Nàng dâu chống mẹ, phân bua phận mình
Gia đinh chia rẽ bất bình,
Người đi theo Chúa, kẻ rình tránh xa.
Ai yêu ba mẹ hơn Cha,
Thật là không xứng, bao la tình Ngài.
Anh em bé mọn bất tài,
Ai mà đón tiếp, lập đài trả công.
Dù là bát nước dòng sông,
Ban cho phần thưởng, xứng công Nước Trời.

THỨ BA, TUẦN 15 THƯỜNG NIÊN
(Xh 2, 1-15a; Mt 11, 20-24).
SÁM HỐI


Chúa vào thăm viếng các Thành,
Gọi mời sám hối, thực hành ái nhân.
Chứng nhân phép lạ nhiều lần,
Không màng hối lỗi, đường trần tách xa.
Cô-ra-zain Bét-sai-đa,
Khốn cho thành thị, vướng sa tội đời.
Nếu là phép lạ đúng nơi,
Ty-rô, Si-đón, đổi đời từ lâu.
Hỡi Ca-pha-ná-um đâu?
Vinh quang tâng bấc, chuốc sầu thương đau.
Trong ngày phán xét mai sau,
Giam cầm hình phạt, khổ đau chất chồng.
Tiên tri rao giảng không công,
Quay đầu ngoảnh mặt, mơ trông thấy gì.
Lắng nghe giáo lý thực thi,
Khoan dung xét xử, từ bi vô ngần.

THỨ TƯ, TUẦN 15 THƯỜNG NIÊN
(Xh 3, 1-6. 9-12; Mt 11, 25-27).
ĐƠN SƠ


Các nhà hiền triết khôn ngoan,
Tưởng mình thông suốt, thành toàn nghĩ suy.
Cậy vào tri thức tư duy,
Nhiệm mầu trời đất, phát huy được gì.
Mọi loài thụ tạo là chi?
Chỉ là bình gốm, thực thi số phần.
Chúa thương mạc khải thế nhân,
Con người nhận biết, gian trần ẩn sâu.
Nước Trời ẩn dấu nơi đâu,
Đơn sơ bé mọn, nhiệm mầu tỏa lan.
Khiêm nhường đón nhận ơn ban,
Chúa Con mạc khải, thiên nhan Ngôi Lời.
Giê-su xưng tụng Chúa Trời,
Tỏ mình cho kẻ, sống đời khiêm nhu.
Thành tâm sâu lắng luyện tu,
Tỏa lan ánh sáng, thiên thu rạng ngời.

THỨ NĂM, TUẦN 15 THƯỜNG NIÊN
(Xh 3, 13-20; Mt 11, 28-30).
BỔ SỨC


Những ai khó nhọc buồn sầu,
Vai mang gánh nặng, nguyện cầu khấn ban.
Chúa thương bổ sức vạn an,
Dìu tay nâng đỡ, ủi an tháng ngày.
Thân mang lấy ách của Thầy,
Cùng Thầy theo học, giãi bày tâm tư.
Hiền lành khiêm nhượng nhân từ,
Tâm hồn thư thái, anh thư cao vời.
Bình an tâm trí rạng ngời,
Sống vui hạnh phúc, cuộc đời thánh ân.
Ách Thầy êm ái vô ngần,
Nhẹ nhàng gồng gánh, bước lần đi theo.
Theo Thầy lối sống khó nghèo,
Hy sinh buông bỏ, tim reo nhẹ nhàng.
Thanh bần nhịn nhục không màng,
Cuộc đời phó thác, mở đàng phúc vinh.

THỨ SÁU, TUẦN 15 THƯỜNG NIÊN
(Xh 11, 10-12, 14; Mt 12, 1-8).
SA-BÁT


Ngang qua đồng lúa chín vàng,
Tông đồ bứt lúa, vò sàn trong tay.
Những người Biệt Phái lạ thay,
Phạm ngày Sa-bát, lỗi này không tha.
Rình mò bắt bẻ người ta,
Chúa thương bênh đỡ, lỗi sa phạm này.
Trích lời Kinh Thánh phơi bày,
Khi vua Đa-vít, một ngày lả lơi,
Vào trong đền Chúa nghỉ ngơi,
Tùy tùng ăn bánh, không mời đó sao?
Mấy thầy tư tế đi vào,
Luật này vi phạm, cớ sao bậc thầy.
Tôn vinh Chúa Cả nơi này,
Đền thờ tôn kính, chính Thầy Giê-su.
Muôn đời hiện hữu thiên thu,
Lòng nhân Ngài muốn, khiêm nhu sống đời.

THỨ BẢY, TUẦN 15 THƯỜNG NIÊN
(Xh 12, 37-42; Mt 12, 14-21).
KHIÊM NHU


Mấy người Biệt Phái nơi đây,
Bày mưu hãm hại, đức Thầy Giê-su.
Chúa đành rời bỏ giáo khu,
Tìm nơi thanh vắng, luyện tu lạ thường.
Chữa lành bệnh hoạn trên đường,
Âm thầm ẩn náu, yêu thương chúc lành.
Dịu hiền công chính lòng thanh,
Khiêm nhu rao giảng, thực hành ái nhân.
Tiên tri loan báo toàn dân,
Mọi lời ứng nghiệm, tinh vân sáng ngời.
Giê-su sứ giả từ trời,
Người không dức lác, ở nơi phố phường,
Cũng không nghe tiếng ngoài đường,
Dung hòa khiêm nhượng, hiền lương với người.
Công minh chính đại trong đời,
Mang niềm hy vọng, rạng ngời thế gian.