CHỮA NGƯỜI BỊ QUỈ ÁM KINH PHONG

Ta-bor mộng đẹp xa rời,

Mở bừng con mắt thấy đời ngán ngao.

Giữa bầu không khí ồn ào,

3270. Có người bó gối lạy chào thở than :

”Cúi đầu khất khẩn muôn vàn,

Lạy Thầy xuống phước bảo toàn con tôi,

Bấy lâu quỉ bắt làm mồi,

Đủ vành đày đọa không thôi một ngày.

Trải bao gian khổ đến đây,

Lệnh đồ nhọc sức ra tay không thành”.

Chúa nhìn đồ đệ đứng quanh,

Lòng dù thương hại miệng đành nói lên :

”Hỡi dòng dõi cứng lòng tin,

3280. Ta còn ăn nói nhận nhìn làm sao ?

Còn chịu đựng đến khi nào ?

Hãy đem thằng bé kia vào cho Ta”.

Nắm tay đứa trẻ bị tà,

Chúa truyền cho quỉ xuất ra tức thì.

Môn đồ rất đỗi kinh nghi,

Hỏi riêng : Cái giống quỉ gì dữ ghê ?

Chúng con chịu lép một bề,

Không sao đuổi được quá ê với người.

Chúa rằng : “Chỉ tại các ngươi,

3290. Yếu tin nên bị ma chơi quỉ lờn.

Đức tin bằng hạt cải con,

Chỉ núi núi dịch, chỉ non non dời.

Muốn trừ giống quỉ hại đời,

Ăn chay, cầu nguyện là đôi đũa mầu.”