Bài giảng Lễ Vọng Phục Sinh

Anh chị em thân mến,

Trong phần kết luận bài giảng hôm qua, tôi đã nói với anh chị em: Sự hiệp nhất giữa các môn đệ của Chúa, không những là nguyện vọng, là lời di chúc của Ngài, nhưng nó còn là giá mua, giá chuộc mà Ngài đã trả “không phải bằng máu dê hay máu bê, mà bằng chính Máu châu báu của Ngài” (Dt 9,12). Vì thế, chúng ta phải hết sức coi trọng và gìn giữ sự hiệp nhất.

Chúa Giêsu đã cầu xin: “Lạy Cha, Con đã ban cho chúng vinh quang mà Cha đã ban cho Con, để chúng nên một như chúng ta” (Ga 17,22).

Rồi Chúa lại cầu xin tiếp:

“Con ở trong Cha và Cha ở trong Con, để chúng được hoàn toàn hiệp nhất, ngỏ hầu thế gian biết rằng Cha đã sai Con và đã yếu mến chúng như Cha đã yêu mến Con”.

Tin Chúa Giêsu ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Ngài – theo thánh Gioan Tông đồ – là tin Ngài là Thiên Chúa, đồng bản tính và luôn luôn liên kết với Chúa Cha. Tin nơi thần tính của Chúa Giêsu là viên đá tảng của đức tin chúng ta. Toàn bộ Thánh Kinh, lời giảng dạy của các Tông đồ, tác phẩm của các Giáo phụ, và giáo huấn của Hội Thánh, từ trước đến nay, đều quả quyết Chúa Giêsu là Thiên Chúa. Chính niềm tin này là nơi quy tụ của các môn đệ, và của tất cả những ai, nhờ lời rao giảng của các ngài, mà gia nhập Giáo Hội.

Đức tin chúng ta có thể xác định như vậy, là tụ điểm, là nơi tập hợp, là nền tảng hiệp nhất của các Kitô hữu. Nói cách khác, vì tin như nhau, mà những người Công giáo ở Rôma vẫn coi những người Công giáo ở Ấn độ hay ở một nơi nào khác, như là anh em ruột thịt của mình; như chi thể trong cùng một Thân Thể. Nói chi những kẻ ở xa, ngay trong giáo xứ chính tòa này, ngay trong buổi lễ chiều nay, lý do nào đã tập hợp chúng ta tại đây, để cùng cầu nguyện với nhau, cùng nhau cử hành việc Chúa sống lại… Lý do đó không gì khác hơn là đức tin chung của tất cả chúng ta.

Chúng ta tin Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa và là Thiên Chúa thật.

Chúng ta tin Người đã từ trời xuống thế, bởi phép Chúa Thánh Thần, Người đã chịu thai trong lòng trinh nữ Maria, và đã làm người.

Chúng ta tin Người đã chịu nạn chịu chết vì chúng ta. Chúng ta tin Người đã sống lại và lên trời ngự bên hữu Đức Chúa Cha.

Chúng ta tin toàn bộ Kinh Tin Kính, tin Phúc Âm và tin những điều Hội Thánh dạy. Chúng ta tin Chúa Giêsu yêu mến và vâng phục Thánh ý Chúa Cha. Đó là điểm tựa, là nền tảng của sự hiệp nhất giữa các tín hữu.

Kế đến, Chúa Giêsu đã cầu xin tiếp: “Ngỏ hầu thế gian biết Cha đã sai Con, và đã yêu mến chúng như Cha đã yêu mến Con” (Ga 17,23). Sự hiệp nhất giữa các môn đệ của Chúa là bằng chứng và là nhân tố để thế gian tin Chúa Cha đã sai Chúa Giêsu, tức là để việc truyền giáo được kết quả. Nếu không sự hiệp nhất, đừng nói đến việc truyền đạo.

Vì không gì chướng mắt và làm trở ngại việc truyền bá Tin Mừng bằng sự chia rẽ giữa những người rao giảng! Sự hiệp nhất giữa chúng ta còn là cơ sở để thế gian nhận biết là Chúa Cha yêu thương họ.

Kết luận: Hãy chống lại và phòng ngừa những gì gây chia rẽ, đồng thời bảo vệ và củng cố sự hiệp nhất như ý Chúa muốn. Amen