Gia đình tôi có dịp được tham dự Đại Hội Mẹ Lavang Las Vegas 2019, kỳ VII cuối tuần qua. Dù đã trở lại với mọi sinh hoạt thường ngày, nhưng nhiều hình ảnh ghi đậm và cảm xúc đẹp vẫn còn đọng lại trong tâm trí tôi.

Mới đầu là đêm khai mạc Đại Hội với đội trống thanh thiếu niên, tiếng trống và ca múa về một cô gái Việt Nam bị lạc lõng, trôi dạt và sợ hãi trong chiến tranh…nhắc về một thời ly loạn nơi quê hương tôi. Mấy ai cầm lòng được khi nhắc về những gian nan, khổ cực, đau thương mà dân Việt chúng ta phải chịu. Dân ta khổ quá, hết bị cai trị bởi bọn vua quan ngu dốt, lại đến cuộc chiến bắc nam với chủ nghĩa Cộng Sản để rồi bây giờ đất nước bị băng hoại, lòng người khô cứng thờ ơ với tất cả, chỉ nghĩ đến mình, tội ác lan tràn, thực phẩm bị độc hại, ăn gì cũng chết và bên bờ vực thẳm làm nô lệ cho Tàu Cộng. Cùng với đoàn người hành hương, trong giây phút cảm động với màn vũ của đội trống, tôi cảm nhận được ánh mắt yêu thương của Mẹ. Tôi cũng chợt nhận ra được nỗi mong chờ sâu kín nơi cõi lòng của mỗi người hành hương, đó là niềm khao khát một ngày cho quê hương thanh bình, cho Việt Nam thoát khỏi ách Cộng Sản vô thần để mọi người được sống trong tự do, nhân quyền được tôn trọng và con dân Việt Nam hết thảy được chung tiếng ca khen, chúc tụng Mẹ và tôn vinh Thiên Chúa.



Kế đến là tinh thần phục vụ và sự khéo léo lo liệu của ban tổ chức. Từ các em thiếu nhi, thanh niên, đến những người già, ai cũng vui vẻ hăng say và phục vụ hết mình. Số người tham dự vào đêm Thứ Sáu ước khoảng trên 6 ngàn người. Vào giờ ăn tối, mọi người sắp hàng tiến vào khu nhà ăn. Cả biển người cứ ùn ùn tiến vào làm tôi tưởng tượng đến chiến thuật biển người trong binh pháp, thế nhưng chỉ trong vòng 30 phút, người nào cũng nhận được một tô phở thơm ngon, hay một phần cơm hay một phần mì xào thơm phức. Mọi người được phục vụ chu đáo và ăn uống no nê. Ai muốn ăn tô thứ hai thì cứ tự nhiên như người Hà Nội, cứ lấy mà ăn. Ban tổ chức dường như đã dự đoán mọi tình huống và đáp ứng mọi nhu cầu của khách hành hương. Thật tuyệt vời.

Điều tôi mãi suy gẫm là một ý trong bài giảng của ĐGM Micae Hoàng Đức Oanh. Ngài nói rằng hôm nay là ngày Chúa Nhật Truyền Giáo, Thiên Chúa đã dọn sẵn cho chúng ta một mảnh đất để chúng ta ra đi rao truyền Tin Mừng và làm chứng cho sự thật. Ở Việt Nam, sau khi Cộng Sản cưỡng chiếm miền Nam và áp đặt chế độ độc tài đảng trị thì đời sống của người dân vô cùng cực khổ. Cái nghèo, cái khổ trấn lột nhân cách của nhiều người và ngày nay sự giả dối lan tràn, đạo đức suy đồi, văn hóa lai căng mất gốc…Chừng ấy năm quằn quại dưới chế độ chuyên nói dối, người người nói dối, sự thật trở thành hiếm quý và người ta bắt đầu khao khát, đi tìm sự thật. Trong hoàn cảnh đó thì rõ ràng Việt Nam là một mảnh đất khô hạn đang mong đợi mưa Tin Mừng và sự thật. Quả là Thiên Chúa đã dọn sẵn mảnh đất này cho chúng ta. Chúng ta nghĩ gì và cần phải làm gì?

Tôi cũng có dịp trở về nguồn, hãnh diện là người Việt Nam, khi trong bài giảng của ĐGM George Leo Thomas, giáo phận Las Vegas, ngài đã ca ngợi bản chất sống đạo tuyệt vời của người Việt Nam là khuôn vàng thước ngọc trong di sản của các Thánh Tử Đạo, cha ông của chúng ta.

Cuối cùng là phần trang trí. Tôi thích nhất là cảnh ba lá cờ gồm cờ Hoa Kỳ, cờ Hội Thánh Công Giáo và cờ Việt Nam Cộng Hòa tung bay trước gió giữa cảnh trời bao la. Kiệu hoa được trang hoàng lộng lẫy với muôn ngàn hoa và ngay lối vào là một bản đồ Việt Nam hình chữ S được bao quanh bởi hoa vàng, hoa đỏ biểu tượng của lá cờ Việt Nam Cộng Hòa.

Tôi chờ sang năm, “đến hẹn lại lên” vì ở Đại Hội Mẹ Lavang, Las Vegas này, tôi tìm thấy niềm vui có Chúa và Mẹ, đồng thời cũng tìm thấy được cái nghĩa cái tình của người Việt Nam trong một nền văn hóa mà cha ông tôi đã truyền lại cho tôi ngay từ khi còn ấu thơ.

Giuse Thẩm Nguyễn