SỢ UÔNG CÔNG CÔNG

Triều đại nhà Minh có một đại thần tên là Uông Trực, quyền thế rất lớn, từ hoàng đế trở xuống đều rất sợ ông ta.

Một hôm, hoàng đế coi kịch, diễn viên đã diễn xong kịch, lại đóng vai tên say rượu lắc la lắc lư, lớn tiếng chửi mấy quan đại thần trong triều.

Có người cảnh cáo hắn ta:

- “Anh không được nói càn, vương công nọ nghe, các lão kia thấy đấy”,

Diễn viên không thèm nghe lời, vẫn chửi như cũ.

Có người la lớn:

- “Uông thái giám đến...” -

Tiếng la này linh thật, tên diễn viên lập tức sợ hãi quỳ xuống đất lẩm bẩm nói:

- “Ở trên thế gian này, tôi chỉ biết có Uông công công, còn những người khác dù bất cứ ai tôi cũng cóc sợ”.

(Quảng Tiếu phủ)

Suy tư 7:

Có những người nổi tiếng là hiền lành, ai nghe đến tên cũng đều có thiện cảm; có những người nổi tiếng là thâm độc, ai nghe đến tên cũng đều sợ hãi bị trả thù; còn có những người nổi tiếng là đạo đức thánh thiện, ai nghe tên cũng đều nể nang bội phục...

Người Công Giáo nổi tiếng là vì tinh thần bác ái và tinh thần phục vụ vô vị lợi của họ, cho nên người ta sẽ chỉ trích khi thấy một người Ki-tô hữu nào đó “nổi tiếng” cho vay lấy lời cắt cổ, hoặc lấy làm ngạc nhiên khi có một giáo hữu nào đó “nổi tiếng” là gian ác thâm độc...

Người ta nói “tiếng lành đồn xa”, nhưng thời nay vì là thời đại của thông tin nên tiếng dữ đồn xa hơn tiếng lành, khi có một người Ki-tô hữu nào đó làm việc trái với tinh thần bác ái của Phúc Âm.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài. csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)

-----------

http://www.vietcatholicnews.net

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info