Khi xã hội phát triển, thế giới văn minh, cuộc sống trở nên phức tạp, bận rộn với quá nhiều chuyện, lắm người thường mất quân bằng trong tâm lý, nên dễ ‘phát điên’ hơn những tháng ngày xưa kia...Ta cứ phải làm quen với chuyện cạnh tranh, để giành những thứ tốt nhất. Tiền bạc, danh vọng và quyền lực trở thành thước đo hạnh phúc, mà người ta sẵn sàng đánh đổi mọi thứ để có được. Nhưng bạn đã biết : tất cả chúng ta đều gặp khó khăn trong cuộc sống vật chất này. Ta trở nên mong manh, dễ bị ảnh hưởng bởi người khác, dễ tổn thương, luôn căng thẳng và không bao giờ cảm thấy hài lòng với những gì ta có. Ta ghen tị với vinh quang của người đời, tự dằn vặt mình kém cỏi, và quắc mắt trước mọi người để bảo vệ cái tôi vĩ đại của bản thân. Rốt cuộc, chỉ có chúng ta là buồn bã, mệt mỏi và chán nản. Đó là khi ta cần được nhắc nhở : phải nghỉ ngơi, nhìn sâu bên trong bản thân mình và tìm kiếm cho ra bình an nội tâm.

Bình an nội tâm là một nghệ thuật – nghệ thuật của việc tạo ra và duy trì sự tĩnh lặng của tâm hồn, ngay cả khi thế giới xung quanh là một mớ hỗn độn. Mặc dù đã biết định nghĩa, nhiều người vẫn không hiểu thấu cụm từ này, và tiếp tục làm sai lầm khi hỏi “Làm sao tôi có thể tìm được bình an nội tâm trong cuộc sống?”. ‘Tìm’ mang nghĩa chúng ta vẫn phụ thuộc vào một cái gì đó ngoại tại, xa vời. Với ‘bình an nội tâm’, ta không tìm, và có tìm cũng không thấy. Bởi đó là thứ ta phải tự mình tạo ra.

CÁC TÂM LÝ GIA KHUYÊN GÌ ? NGỪNG ĐÁNH GIÁ.



Bạn thấy không? Dường như bất kỳ vấn đề nào cũng dính dáng đến người khác. Bao giờ cũng là tại anh ta/ cô ta/ nó / họ, mà bạn phải muộn phiền. Đã bao giờ bạn tự hỏi tại sao người ngoài lại có ảnh hưởng mạnh mẽ như vậy đến cuộc sống của bạn? Hay thực ra chính bạn đang để cho họ ảnh hưởng đến mình? Thử cố gắng đưa họ ra khỏi tâm trí và chỉ tập trung vào việc của chính ta mà thôi; cuộc sống sẽ đơn giản và dễ thở hơn nhiều.

Một điều thú vị là 99% những ý nghĩ tiêu cực về một ai đó sẽ ở lại trong tâm trí của bạn thay vì được bày tỏ đến “đối tượng”. Điều này có nghĩa: không ai khác ngoài bạn là nạn nhân của những ý nghĩ ấy. Thử hình dung một con bọ cạp bị giết bởi nọc độc của chính nó, và bạn sẽ thấy. Còn gì khờ dại hơn việc tự đầu độc tâm trí mình bằng sự tiêu cực, đúng không?

HIỂU ĐỂ CHẤP NHẬN



“Tại sao mọi thứ đều chẳng như ý tôi?”

Khi ta bắt đầu thấy không vừa ý với điều gì cũng là lúc ta muốn kiểm soát những gì thuộc về thế giới bên ngoài. Thế nhưng, ham muốn này sẽ khiến nội tâm ta xáo trộn. Bởi lẽ, điều duy nhất chúng ta có thể kiểm soát là chính mình. Bạn khó chịu vì cuộc đời không công bằng ? Nhưng bạn làm gì được nào? Cuộc đời vốn dĩ không bao giờ công bằng. Thay vì tức tối và cảm thấy bất hạnh, hãy thay đổi thái độ của bản thân.

ĐƠN GIẢN HÓA MỌI VIỆC



Cuộc sống vốn đã đủ phức tạp rồi, không cần phải trầm trọng hóa mọi thứ thêm nữa. Nếu bạn có thể làm điều gì đó để đơn giản nó, hãy làm. Nếu không, hãy để mọi thứ được tự nhiên! Nếu bạn thèm hamburger, hãy ăn hamburger. Nếu bạn thấy mình quá béo, hãy giảm béo. Nếu bạn yêu ai đó, nói với họ. Nếu bạn chưa tìm thấy đam mê thực sự, hãy thử nhiều công việc khác nhau cho đến khi tìm thấy nó. Nếu bạn thích làm nhiều việc, hãy làm tất cả, lần lượt từng việc một. Bạn thấy chứ? Mọi thứ không nghiêm trọng như chúng ta nghĩ. Chỉ có những ý nghĩ phức tạp mới khiến ta lo lắng. Hãy suy nghĩ đơn giản, làm những gì mình muốn (miễn là hợp pháp và không phương hại ai) và tận hưởng cuộc sống!

TRÂN TRỌNG NHỮNG GÌ TA CÓ



Niềm vui khi ta nhận được ‘điểm 9’ sẽ sớm phai đi, nhưng lòng đố kị với kẻ được ‘điểm 10’ sẽ còn vương lại mãi trong tâm trí. Đó là chuyện muôn thuở. Ta thường thèm muốn nhiều hơn, nhưng hiếm khi dừng lại để nhận ra những gì chúng ta thực sự có . Chúng ta so sánh mình với người khác, chỉ để thấy rằng hiện tại của ta không đủ tốt. Và bằng cách đó, ta gây áp lực không cần thiết lên chính bản thân mình. Và đó là khởi nguồn của mọi bi kịch.

Khao khát chinh phục những điều tốt hơn là việc đáng hoan nghênh, bởi lẽ nó là nguồn động lực để ta hoàn thiện bản thân. Tuy nhiên, cũng cần phải trân trọng cái nền tảng nơi ta đang đứng, những gì ta đang có trong tay. Đôi khi ta dồn sức chiến đấu vì những điều to tát, mà bỏ qua những niềm vui hàng ngày : tiếng cười của con trẻ, sự quan tâm chăm sóc của người thân, một cuốn sách hay, hay một mái nhà che chở ta khỏi sương gió nắng mưa. Đừng bao giờ quên những điều nhỏ bé mà quý giá vô cùng đó!

Đời đẹp quá! Đừng nghĩ mình cô độc,

Nhận hồng ân mà Thượng Đế trao ban,

Sống mỗi ngày là diễm phúc muôn vàn

Hãy hân hoan vì cuộc đời diễm tuyệt.

(Tổng giám Mục Fulton Sheen)

LỰA CHỌN TÍCH CỰC



Hôm nay là sinh nhật của bạn, nhưng không ai nhớ đến? Sao không thử chủ động gọi cho vài người bạn và rủ họ ăn tối? Đó là ngày của bạn kia mà! Hãy khiến bản thân vui vẻ, bằng cách chia sẻ niềm vui cùng người khác, thay vì ở một mình, gặm nhấm nỗi cô đơn buồn bã và trách móc mọi người, chỉ vì họ quá mệt mỏi và bận rộn để nhớ ra. Tất cả là tuy bản thân chúng ta. Cuộc đời ngắn ngủi lắm : hãy chọn sống vui. Chỉ có thế !

ĐẠO CHÚA GIÚP GÌ CHO TA ?



Kinh Thánh dạy rằng kẻ nào bám vào Thiên Chúa qua đức Tin, Cậy và Mến thì sẽ giống người xây nhà mình trên núi đá, dù mưa sa gió cuốn cũng không bao giờ phải nao núng. Và chính Chúa Giê-su đã long trọng hứa sẽ ban bình an chân thật cho những ai tin vào Ngài, một thứ bình an không giống của trần đời, rồi thêm “Các con đừng sợ, vì Thày đã chiến thắng thế gian”.

Chúa muốn chúng ta coi Ngài là trung tâm đời mình. Tại sao Chúa phải là trung tâm đời sống chúng ta? Bởi vì, không có bình an hay hy vọng đích thực nào mà tách rời khỏi sự nhận biết Chúa. Ngài là Chúa và Ngài không hề lệ thuộc gì vào chúng ta, mà trái lại chính chúng ta phải lệ thuộc Ngài. Ngài tạo nên chúng ta là tạo vật, luôn cần sự hiện diện của Ngài trong đời sống. Chúng ta có thể đang cố sống mà không cần Chúa, nhưng điều đó thật chỉ đưa tới thất vọng não nề.

Thế là chúng ta phải liên kết với Chúa qua sự thông hiệp, cầu nguyện mỗi ngày. Ta và Chúa trở nên đôi bạn thân thiết, tâm sự để tỏ bày mọi thứ riêng tư thầm kín. Phải biết cầu nguyện như trẻ thơ nói truyện với người mẹ. Phải phó thác hết mọi thứ. Phải tin tưởng tuyệt đối. Phải luôn ao ước được liên kết trong Ngài. Phong trào ‘THIỀN’ đang nở rộ khắp nơi, lôi kéo nhiều người tìm về niềm an bình nội tâm.

Một phương pháp giản dị ‘THIỀN TRONG CHÚA’ sẽ phần nào giúp chúng ta đạt mục đích nói trên :

-Tìm một chỗ ngồi thoải mái, yên tĩnh.

-Gạt bỏ mọi lo ra, buồn chán, lo sợ…

-Lim dim 2 mắt, úp hay ngửa 2 tay lên đầu gối.

-Tưởng tượng mình là bé thơ ngồi trong lòng mẹ.

-Không cầu xin gì, chỉ phó thác tất cả cho Chúa.

-Hít thở chậm, như mời Thánh Thần Chúa ra vào hồn.

(Nên hít thở thật sâu và giữ lưng thẳng)

-Nuôi một ý nghĩ tốt, như “Tôi là của Chúa mãi mãi”.

-Quên cái ‘tôi’, nhưng gặp thấy nó trọn vẹn trong Chúa.

(Kết quả là an vui toàn vẹn, nhờ kết hợp với Chúa)

Mỗi ngày nên tập Thiền 30 phút, trước khi đi ngủ)

Trong thực tế, những người trưởng thành về tâm linh thường ưa thích cầu nguyện thinh lặng, trong sự chiêm niệm hay nguyện gẫm. Thế là ‘Thiền trong Chúa’ sẽ là công thức cao độ giúp chúng ta đạt an bình nội tâm chân thật nhất.

LM. Giuse Nguyễn Văn Thư