Chúa Nhật 5 THƯỜNG NIÊN. B
(Mc. 1, 29-39)
CỨU ĐỘ


Gia đình tổ ấm yêu thương,
Có cha có mẹ, tựa nương tháng ngày.
Thầy trò thăm hỏi hôm nay,
Nhạc gia cảm sốt, xin Thầy chữa cho.
Si-mon cầu khấn lắng lo,
Mẹ già mắc bệnh, ai lo tiếp Thầy.
Cầm tay Chúa chữa ngay đây,
Bệnh tình biến mất, lòng đầy hân hoan.
Chiều về dân chúng lo toan,
Vội vàng kéo đến, một đoàn bệnh nhân.
Xin Thầy cứu chữa ban ân,
Xua trừ ma quỉ, xác thân khổ sầu.
Chúa thương ban phúc lời cầu,
Tinh sương rạng sáng, nơi đâu tìm Thầy,
Vào nơi thanh vắng nào đây,
Tin vui rao giảng, nơi này làng kia.

Chúa Giêsu đã ra công khai rao giảng Tin Mừng. Ngài chính thức vào nơi Hội Đường Do Thái để loan tin vui Cứu Độ. Nhiều người ngạc nhiên về sự hiểu biết và quyền năng của Chúa. Một số người đã tin và đi theo Chúa. Cũng nhiều kẻ còn hồ nghi, ghen tương và chối từ Ngài.

Sau khi rời Hội Đường, Ngài và các môn đệ trở về nhà ông Simon. Ngạc nhiên là mẹ vợ của Simon bị bệnh sốt. Chúa đã ghé thăm và chữa bệnh cho bà. Chúng ta không thấy phúc âm nhắc đến vợ và con cái của ông Simon. Dĩ nhiên Simon vẫn quan tâm cho gia đình và có lẽ Chúa và các môn đệ ghé thường xuyên để ăn uống trong suốt thời gian rao giảng.

Chúa gọi Simon, ông bỏ mọi sự và đi theo Chúa. Bỏ lại gia đình, chài lưới và công ăn việc làm hàng ngày. Đây là một sự đáp trả tiếng Chúa thật cao qúy. Simon âm thầm đi theo Chúa, một người Thầy không có nơi gối đầu.

Theo Thầy lang thang phố này qua phố khác. Chúa tìm đến với những người cùng khổ và nghèo nàn. Từng bước Chúa đã tỏ uy quyền trong chương trình cứu độ. Chúa rao giảng tin mừng, chữa tất cả các loại bệnh hoạn tật nguyền và xua trừ ma qủy. Chúa bắt đầu đối đầu với tất cả các tệ nạn của xã hội. Chúa muốn họ thay đổi tư duy và thay đổi cách sống. Mời gọi sống với trái tim chân tình và yêu thương.

Một giáo lý mới lấy tâm làm nền. Mọi sự quy về đức yêu thương. Chúa đã chạnh lòng thương vì dân chúng bơ vơ không có người chăn dắt. Ngài đến để quy tụ họ về một mối. Ngài chính là Chúa Chiên Lành. Chúa Chiên dám hy sinh mạng sống vì đàn chiên. Thao thức của Ngài là đến với từng con chiên lạc, ôm ấp, dắt dìu và vỗ về trong vòng tay yêu thương.

Chúng ta hãy trao phó cuộc sống của chúng ta trong vòng tay lân ái của Chúa. Chúa sẽ chữa lành mọi vết thương lòng và khổ đau thân xác. Tình thương của Chúa thật hải hà. Có khi nào chúng ta chạy đến với Chúa khẩn cầu mà Chúa chẳng nhậm lời. Chúa đang giang tay trên thập giá chờ đón chúng ta kìa.

THỨ HAI, TUẦN 5 THƯỜNG NIÊN
(Stk 1,1-19; Mc 6, 56-36).
CHỮA LÀNH


Bộ hành dong duổi đường trường,
Thôn quê thành thị, tha hương xứ người.
Thầy trò tiến bước không rời,
Ra đi rao giảng, gọi mời canh tân.
Uy quyền phép lạ cứu dân,
Mở lòng thương xót, Chúa cần lòng tin.
Mọi người đau yếu cầu xin,
Chúa thương cứu khỏi, hàng nghìn bệnh nhân.
Mong sờ gấu áo ngay chân,
Ai mà chạm tới, xác thân khỏi liền.
Quyền năng tỏa khắp mọi miền,
Thần dân phấn khởi, như tiên giáng trần,
Ơn trời tuôn đổ vô ngần,
Giê-su Chúa Cả, xuống trần viếng thăm.
Con dân lần bước tối tăm,
Hào quang ánh sáng, ngàn năm mong chờ.

THỨ BA, TUẦN 5 THƯỜNG NIÊN
(Stk 1,20-2, 4a; Mc 7, 1-13).
TẨY RỬA


Rửa tay sạch sẽ vào ăn,
Môn đồ theo Chúa, can ngăn thi hành.
Giữ lòng tinh sạch thanh danh,
Hơn là hình thức, thực hành qua loa.
Có nhiều tập tục ông cha,
Truyền nhau tuân giữ, chỉ là thói quen.
Rửa bình, rửa chén, rửa đèn,
Bên ngoài bóng nhoáng, lời khen ở đời.
Lắng nghe Chúa dậy đôi lời,
Giữ tâm trong sạch, rạng ngời tấm thân.
Kính cha thảo mẹ ân cần,
Lập thân báo hiếu, đỡ đần mẹ cha.
Yêu thương nâng đỡ tuổi già,
Yêu cha mến mẹ, thật là con ngoan.
Điều răn Chúa dậy chu toàn,
Tâm hồn thanh thoát, hân hoan sống đời.

THỨ TƯ, TUẦN 5 THƯỜNG NIÊN
(Stk 2, 4-9a. 15-17; Mc 7, 14-23).
TÂM


Mọi sự xuất hiện trung dung,
Gương mù gương xấu, ở cùng cái tâm.
Mỗi người tu luyện âm thầm,
Thế gian muôn mặt, dễ nhầm lắm thay.
Sự gì ô uế đắng cay,
Từ tâm xuất phát, mới hay lòng người.
Xấu xa giận dữ tội đời,
Tham lam xảo trá, xạo lời xuất ra.
Giết người trộm cắp sa đà,
Ngông cuồng ganh tị, cách xa tâm tình.
Kiêu căng độc ác hại mình,
Lăng hoàn dâm dật, cực hình tấm thân.
Xấu xa tư tưởng tham sân,
Luyện tâm thanh lọc, tinh vân rạng ngời.
Tâm tư tự phát mọi lời,
Chân thành nhỏ nhẹ, tuyệt vời biết bao.

THỨ NĂM, TUẦN 5 THƯỜNG NIÊN
(Stk 2, 18-25; Mc 7, 24-30).
THẦN DỮ


Tiến vào địa hạt ngoại dân,
Ty-rô đất lạ, ẩn thân cứu đời.
Rao truyền chân lý ngàn đời,
Một bà nghe biết, xin Người cứu nguy.
Thành tâm cầu khẩn gối quỳ,
Con tôi quỷ ám, thân suy xác tàn.
Lạy Thầy cứu chữa xin van,
Trừ thần ô uế, ơn ban xác hồn.
Đôi lời thử thách ôn tồn,
Của ngon nuôi dưỡng, con khôn trong nhà.
Không nên lấy bánh ngọc ngà,
Vất cho con chó, nơi xa nó dùng.
Bà thưa đúng thế lạ lùng,
Chó con được hưởng, của chung dư thừa.
Chúa ban phúc lộc như mưa,
Quỉ ma xuất khỏi, con thưa tạ Ngài.

THỨ SÁU, TUẦN 5 THƯỜNG NIÊN
(Stk 3, 1-8; Mc 7, 31-37).
MỞ RA


Chúa vào thập tỉnh bên kia,
Si-đon thành nhỏ, phân chia các vùng.
Môn đồ theo Chúa đi cùng,
Có người câm điếc, ngại ngùng tiến ra.
Xin Thầy cứu chữa anh ta,
Đám đông tách khỏi, ra xa chữa lành.
Chạm tai ngước mắt cầu sanh,
Tay bôi nước miếng, lưỡi anh sõi sàng.
Tin vui loan báo xóm làng,
Quyền năng cứu chữa, dễ dàng loan đi.
Chúa rằng đừng nói làm chi,
Thi hành sứ mệnh, tiên tri vào đời.
Lạ lùng phép tắc cao vời,
Mù câm què điếc, phán lời chữa ngay.
Âm thầm rao giảng chỗ này,
Ngày mai nơi khác, tỏ bày ý Cha.

THỨ BẢY, TUẦN 5 THƯỜNG NIÊN
(Stk 3, 9-24; Mc 8, 1-10).
HÓA BÁNH


Sương rơi chiều tối đồng hoang,
Lắng nghe Lời Chúa, rạng quang tâm hồn.
Chúa thường kể chuyện dụ ngôn,
Kéo lôi cuốn hút, lời khôn giãi bầy.
Miệt mài khao khát đong đầy,
Ba ngày mệt mỏi, nơi nầy vắng tanh.
Ra về mệt lả sao đành,
Giữa nơi hoang địa, thực hành phép tiên.
Bánh mì bảy chiếc có liền,
Mấy con cá nhỏ, cả thiên người chầu.
Bốn ngàn nhân khẩu thấm đâu.
Làm sao phát đủ, mỗi đầu phần ăn.
Chúa làm phép lạ hóa nhanh,
Mọi người vui hưởng, bánh ăn còn thừa.
Của dư thiên hạ vất bừa,
Thu vào bảy thúng, ơn mưa dạt dào.